Sở Tuần lần này đi du lịch miền Bắc Myanmar tổng cộng hai tuần, thoáng cái đã qua, lại quay về Bắc Kinh. Cậu nhìn qua cửa sổ máy bay, quan sát thành thị quen thuộc, hiện tại trong lòng có vạn ngọn đèn chiếu rọi ấm áp. Tình tự dịu êm chậm rãi len lỏi khắp mọi ngóc ngách cơ thể, làm cho người ta không quen. Cậu dùng tay che ngực, xoa thật mạnh, nở nụ cười.
Miệng ngậm một cây kẹo que vị trái cây, vừa chua vừa ngọt.
Thân là chủ tịch, hở ra một tí là trốn đi nửa tháng, trong công ty tồn ứ một đống văn kiện chờ cậu xử lý. Sở Tuần ở trên máy bay liền báo cho thư ký cùng mấy tổng giám đốc, xuống máy bay sẽ quay về công ty xử lý công việc.
Sở Tuần cuối cùng ở trong văn phòng ngủ luôn, khóe miệng còn dính một vệt nước miếng vị kẹo que. Lâm Tuấn lặng lẽ nhìn qua khe cửa, xem một chút, đã sớm quen loại trường hợp này, nhẹ nhàng bế Sở Tuần lên, ôm lên lầu nghỉ ngơi.
Ánh mặt trời buổi sớm xuyên qua tấm màn voan mỏng, chiếu tới trên giường. Ngoài cửa sổ là tiếng người, tiếng xe, tiếng thành phố hoạt động, đại lộ Trường An ngựa xe như nước.
Tầng cao nhất của công ty có một căn hộ tạm thời của cậu, Sở Tuần lười biếng rúc mình trong chăn, không muốn dậy, cả người thư thái thoải mái, khóe mắt phát sáng, thì thầm: Bắc Kinh, chào a…
Phòng vẫn là căn phòng kia, thành phố vẫn là thành phố kia, thế nhưng phong cảnh ngoài cửa sổ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si/2065607/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.