Trong nhà bếp, Liễu Hoành Bân để những con cá trích đã mổ xuống bên bếp lò rồi nói với người vợ Vu Mai Mai của mình:
- Cho nhiều ớt chút, Lâm Phi thích ăn cay.
- Tôi biết rồi, biết rồi.
Vu Mai Mai vừa bận bịu bên bếp vừa nói nhỏ:
- Hoành Bân, tôi nói cho ông biết nhé, nhà cậu Trương Triệt kia kìa, không phải làm quan, mà là làm nhà giáo, đặc biệt có tiền. Hơn nữa, cậu nhóc đó cũng rất thích Cảnh Lam nhà mình. Chi bằng chúng ta cho thêm mồi lửa, để cậu Trương Triệt đó làm con rể, thế nào?
- Cậu học trưởng cùng về với Cảnh Lam kia à?
Liễu Hoành Bân vẻ mặt khó xử:
- Nhà người ta nhiều tiền như vậy sao có thể vừa mắt chúng ta, hơn nữa trước đó không phải chúng ta đã nói tác hợp cho Lâm Phi và Cảnh Lam hay sao.
- Ông ngốc à! Trước đó là vì bên cạnh Cảnh Lam không có người đàn ông nào tốt. Hiện tại có người tốt hơn, sao chúng ta lại phải gả con gái mình cho Lâm Phi chứ! Lâm Phi cũng không có ý đó, đây không phải đều là ý của chúng ta thôi sao?
- Không được, không được.
Liễu Hoành Bân nói:
- Chẳng may hôm nay Lâm Phi vừa ý con gái chúng ta, thích con gái chúng ta thì sao?
Vu Mai Mai đưa tay sờ vào trán chồng mình:
- Ông già rồi nên hồ đồ rồi sao! Có con rể “rùa vàng” ông không muốn, lại muốn gả con gái cho người nghèo hơn mình. Mặc dù Lâm Phi nhân phẩm tốt, nhưng hạnh phúc cả đời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-than-cap-cua-nu-tong-giam-doc/256065/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.