Liễu Cảnh Lam bất đắc dĩ nói:
- Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi, con còn chưa đồng ý với học trưởng, tạm thời con chưa muốn kết hôn.
- Không kết hôn thì có thể yêu đương trước mà, con đúng là đứa đầu đất!
Vu Mai Mai hận con gái mình không biết giành giật.
- Không sao đâu bác gái, cháu tin là tấm chân tình của mình nhất định sẽ khiến Cảnh Lam cảm động. Ít nhất là lần này cô ấy đã chịu để cháu đến đây thăm hai bác.
Trương Triệt vẻ mặt nho nhã.
Vu Mai Mai cười vui vẻ:
- Đúng, đúng, chắc chắn sẽ thành đôi. Thôi, bác vào trong làm thêm mấy món là có thể dọn cơm rồi. Các cháu cứ nói chuyện với nhau đi nhé, Cảnh Lam nhớ rót trà cho tiểu Trương và Lâm Phi.
Đợi Vu Mai Mai đi khỏi, bầu không khí bỗng lạnh hẳn.
Trương Triệt liếc nhìn Lâm phi, thấy vừa rồi hắn không lên tiếng mà lẳng lặng xem tin tức chiếu trên ti vi, uống trà, có vẻ như không nghe thấy gì, không khỏi có chút bất mãn.
- Tiểu Lâm này, chắc cậu không đi học qua trường lớp nào đúng chứ. Nhưng cậu còn trẻ, cứ làm công việc nặng nhọc kia sẽ không có tiền đồ gì cả. Tôi khuyên cậu nên nghĩ cách đi học ngành gì đó, hoặc học nghề gì đó, tránh sau này chỉ có thể làm việc ở công trường.
Trương Triệt giọng điệu lãnh đạo.
Lâm Phi thuận miệng nói:
- Thôi bỏ đi, tôi không có chí hướng gì lớn, cũng không trông chờ làm quan phát tài, qua vài năm rồi lấy vợ, có thể sống qua ngày là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-than-cap-cua-nu-tong-giam-doc/256064/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.