Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lần này Phương Sơ Dương đi là cả mấy ngày, trong lúc đó thì không có tin tức gì.
Địch Thần có chút lo lắng, không hiểu ở Ngũ Đồng thì có chuyện gì quan trọng đến độ cần phải điều Phương Sơ Dương què một cánh tay đi. Nhưng cũng không thể tuỳ tiện gọi điện thoại qua hỏi, chỉ có thể nói bóng nói gió hỏi Tiểu Trần tới điều tra chuyện sát thủ.
"Vốn em muốn đi với đội phó, nhưng đội trưởng không cho." Trần Chiếu Huy cũng không rõ ràng nhiệm vụ là gì, chỉ là muốn đi với đội phó.
Địch Thần cẩn thận nhìn mặt của Trần Thành Thật: "Tiểu Trần, cậu nói thật với anh, có phải Phương Sơ Dương nhà tụi anh bị trong đội xa lánh không?"
Tiểu Trần sợ tới lắp bắp: "Xa lánh? Ai dám xa lánh đội phó chứ, anh Thần, sao anh lại nghĩ vậy?"
Địch Thần bổ trái táo đã gọt xong thành hai phần, một nửa đưa cho Cao Vũ Sanh, nửa còn lại thì cho Tiểu Trần: "Cái tính tình chó gặm của nó ấy, không bị xa lánh mới là kỳ."
Câu này Tiểu Trần cũng không dám nhận.
"À, hôm đó cậu đụng trúng quản lý Triệu ở cổng, sao lại đánh anh ta?" Địch Thần dùng cùi chỏ đẩy Trần Chiếu Huy đang im lặng ăn táo một cái.
Động tác ăn táo của Tiểu Trần dừng một chút, cũng không ngẩng đầu, chỉ rũ đầu nói: "Anh ta làm chuyện không nên làm."
Địch Thần hơi nhướng mày: "Cái gì mà không nên làm, anh ta xực chỗ nào của cậu à?"
Người thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-tam-thoi/2318653/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.