Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Đội trưởng Phạm hy sinh trong lúc đang tra án, được phong làm liệt sĩ. Ba ngày sau, cử hành lễ tang và lễ truy điệu. Người nhà của đội trưởng Phạm được bảo vệ nghiêm mật lộ diện trong lễ tang.
Địch Thần dẫn Cao Vũ Sanh tới tham dự lễ truy điệu, lặng lẽ đưa nhiều tiền phúng viếng cho nhà họ Phạm. Thấy mặt Phương Sơ Dương nặng nề vội trước vội sau, anh liền không tới giúp, mất công lại không đúng, chỉ đến tặng hoa cùng với khách đến, nghe lãnh đạo đọc ở phía trên:
[Ông ấy còn trẻ như thế, cứ như vậy mà hy sinh trong tay kẻ ác độc cùng hung cực ác. Ông ấy là cảnh sát tốt của người dân, là thần bảo vệ bình an của mười ngàn gia đình...]
Địch Thần nghe đến trong lòng khó chịu, đặc biệt là khi nhìn đến vợ của đội trưởng Phạm khóc đến sắp ngất đi ở trên bục.
Có lẽ là cảnh sát nào hy sinh vì công chúng và cộng đồng như thế này, đều sẽ được truy điệu như thế. Ông ấy là anh hùng vĩ đại, ông ấy hy sinh chính bản thân mình để cứu người khác. Nhưng mà đối với vợ con của ông mà nói, chính là mãi mãi mất đi người thân nhất, ông ấy cứu người khác, vậy ai đến cứu ông ấy đây?
"Ca ca hiểu đạo lý này thì có thể tội nghiệp em, đừng nên đi mạo hiểm." Trên đường trở về, Cao Vũ Sanh nghe anh nói như thế, lập tức đứng ở khía cạnh người nhà tranh thủ quyền lợi.
Địch Thần đang đau lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-tam-thoi/2318625/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.