Bạch Huyền Sâm cũng biết rõ Ngân Xuyến là một con ma men, cậu chưa thấy cô uống say bao giờ chỉ với nửa ly rượu cả! Trong đầu cậu nghĩ chắc tên thư kí Kim đã giở trò trong rượu mà Ngân Xuyến uống rồi, nhưng mà tại sao bây giờ nó mới tái phát chứ? Bạc Huyền Sâm nhẹ nhàng đầy cô sang một bên.
"Vâng, tôi hiểu. Chắc phu nhân không phải phu nhân uống trúng xuân dược mà người chuẩn bị cho Hạ Bán Tử rồi đấy chứ?"
Ngân Xuyến lắc đầu lia lịa, cô chắc chắn rằng bản thân đã rót rượu vào ly trước khi bỏ thuốc vào chai rượu vang của mình. Như vậy thì chỉ có một mình Hạ Bán Tử trúng thuốc mà thôi. Ánh mắt cô nghi ngờ nhìn về phía Bạc Huyền Sâm.
"Có phải cậu ham muốn cơ thể của tôi nên bỏ thuốc trong sữa đúng không?"
Bạc Huyền Sâm liền phản bác: "Tôi không có. Nếu tôi làm thế thì phu nhân sẽ ghét tôi cho xem, có đúng không?"
Câu nói của cậu cũng không phải là không có lý, nhưng mà tại sao cơ thể của cô càng ngày càng nóng tới như vậy chứ. Thường ngày nhìn Bạc Huyền Sâm đến cả chục lần cô đâu có ham muốn gì với cậu ta đâu, sao giờ bàn tay của cô lại không thể kiềm chế được mà chạm vào khuôn mặt của cậu cơ chứ!
Bạc Huyền Sâm mỉm cười nhìn cô với ánh mắt trìu mến, "Nếu cơ thể của phu nhân thấy khó chịu đến như vậy thì có thể phát tiết lên người tôi này! Tôi không ngại đâu."
Thực ra câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-la-nguoi-tinh-cua-toi/2861928/chuong-41.html