Đình Trung khi về đến biệt thự cùng cậu mới phát hiện cậu từ lúc sáng đến giờ vẫn chưa nói với hắn câu nào cả .
Đến lúc cũng mọi người ăn cơm trò chuyện vui vẻ những cậu cũng không nhìn hắn dù lấy một cái .
Nói không đau lòng là giả , hắn biết sáng này là hắn có hơi lớn giọng với cậu nhưng không nghĩ cậu vì vậy mà giận dỗi hắn .
Hắn cũng đâu có làm gì sai , mọi người nhìn hai con người đang yên đang lành lại vạch ranh giới với nhau .
Đúng là rảnh quá sinh sự đúng không ?
Đến cả khi cậu đi tắm xong cũng không nhìn lấy hắn , chỉ lặng lẽ cầm khăn lau khô tóc của mình .
Đình Trung đứng ở đó chỉ có thể bất lực thở dài lại gần cầm lấy khăn lau tóc cho cậu rồi cầm máy sấy tóc ra cắm vào .
Nhưng bị cậu ngăn lại không cho cắm , làm hắn cũng thấy làm lạ .
Những giọt nược ở tóc nhỏ giọt chảy xuống gương mặt xinh đẹp tự như búp bê rồi đi qua chiếc cổ yếu ớt mà yêu kiều rồi biến mấy sau lớp áo của Bình An .
Mặc ánh mắt thấy lạ của hắn , cậu dang hai tay ra , nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ , rất đáng yêu mà nói : " ôm !"
Hắn buông máy sấy xuống đi lại ôm cậu vào lồng ngực .
Có lẽ vì vừa mới tắm xong nên mùi thơm ngửi đến phát nghiện của cậu rất rõ làm hắn tham lam ôm cậu thật chắt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-khong-thoi-han/3031301/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.