Bọn họ yên lặng trong chốc lát. Tứ trưởng lão Trần Trường An - người vốn chưa từng can dự vào chuyện này, đột nhiên cất tiếng: “Cũng không chắc. Có thể đó là gián điệp do nhà họ Diệp cử đến. Chúng ta không biết được Diệp Thanh Trúc ở ngoài kia đã kết giao với những kẻ như thế nào.”
Trần Linh Tố vừa nghe đến đây đã tức đến tái mặt. Nhưng bà không thể tiết lộ Tần Hạo là đệ tử của mình, chỉ đành kìm lại, cảm giác rất khó chịu.
Lâm Vũ Hân nói với giọng quả quyết: “Cháu cảm thấy không đâu. Anh ấy không giống loại người như thế!”
“Vũ Hân, sao cháu lại chắc chắn như vậy?”
Lâm Vũ Hân cứng họng, không thể nói Tần Hạo vì cô nên mới đến Trần gia thôn này.
Thứ quy tắc khốn kiếp, phiền chết đi được!
Trần Trường An càm ràm: “Thật tình. Tôi đã bảo từ lâu rồi, tốt nhất đừng bày ra trò này làm gì. Cấm tiệt người ngoài vào thôn là được. Thế thì đã chẳng xảy ra lắm chuyện!”
“Tôi cảm thấy chúng ta cho cậu ta vượt ải thứ ba rồi hẵng tính tiếp. Cậu ta mà chết ở ải thứ ba thì chẳng còn chuyện gì nữa, cũng không cần phải nghi ngờ thêm. Nhưng nếu Tần Hạo thật sự may mắn qua nổi ải thứ ba thì ta hãy gả Diệp Thanh Trúc cho cậu ta, rồi cho cả hai ở lại Trần gia thôn. Chỉ cần bảo đảm Tần Hạo không rời khỏi thôn thì việc cậu ta có phải là người của nhà họ Diệp hay không cũng đâu còn quan trọng?”
Những người khác nghe xong cũng nghĩ đây là cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894111/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.