Trần Linh Tố đã đi rồi, ai sẽ bảo vệ được Tần Hạo nữa đây?
Cứ coi như nhà họ Trần ở lại Trung Hải, thế thì đã sao?
Trước sự niềm nở của Triệu Càn, Diệp Minh chỉ hờ hững gật đầu. Hắn ta lên xe, chẳng hỏi han gì vì biết rõ đối phương đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Hắn ta chỉ lạnh lùng nói: "Tìm cho tôi một nơi yên tĩnh, đừng để người khác đến quấy rầy, có việc hẵng gọi tôi!"
"Được ạ, Diệp tiên sinh, tôi đã sắp xếp đâu vào đấy rồi, xin Diệp tiên sinh cứ yên tâm!"
Triệu Càn đã tầm sáu mươi tuổi, vậy mà lại phải khúm núm trước một người trẻ tuổi như thế này. Điều đó khiến cho đám thuộc hạ của ông ta vô cùng kinh ngạc. Trong mắt họ, Diệp Minh cũng càng trở nên thâm sâu khó lường.
Lúc này, trong lòng Triệu Càn nghĩ gì thì trời không biết đất không hay.
"Đợi Diệp Minh và Tần Hạo kia cắn xé nhau đến một mất một còn thì chính là cơ hội để mình báo thù!"
Một đoàn xe nối đuôi nhau đi đến một tòa cao ốc ở vùng ngoại ô thành phố Trung Hải.
Chỉ cần là người có hiểu biết nhất định về thế giới ngầm ở Trung Hải thì sẽ không thấy nơi này xa lạ chút nào, bời đây chính là sào huyệt của Hắc Hổ bang lừng lẫy.
Đại ca của bang Hắc Hổ có biệt danh là Sói Xanh, bởi hắn ta vốn giống như một con sói đói, tham lam và khát máu, ra tay rất tàn độc. Dưới tay hắn còn có rất nhiều trợ thủ đắc lực, ai nấy đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894018/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.