Đám người đang nuôi dã tâm này không phải là không có. Có điều, không ai muốn làm người khởi xướng.
Phía xa, Diệp Minh Không đang ngồi với vẻ đăm chiêu. Trong số đám người này, ông ta là người biết rõ lai lịch của Tần Hạo. Có điều, dù có biết rõ đi nữa thì giờ đây ông ta cũng không thể nhìn thấu được sức mạnh thực sự của Tần Hạo đến đâu.
Hoặc có thể chỉ khi ông ta trực tiếp tham gia cuộc tỷ võ này, ép Tần Hạo ra tay thì mới thực sự nhìn thấu được công lực của anh.
"Người này lai lịch thế nào vậy!", Triệu Ngọc Thanh không khỏi kinh ngạc. Ánh mắt ông ta nhìn Tần Hạo cũng hoàn toàn thay đổi.
"Không rõ!", Tôn Đắc Thắng lắc đầu hờ hững đáp: "Trong đám thanh niên này, ngoại trừ người của tứ đại gia tộc thì e là không có ai địch lại được cậu ta..."
Ông ta nói được nửa câu thì dừng lại không nói tiếp vế sau, nhưng những người già dặn kinh nghiệm có mặt ở đó đều hiểu ông ta có ý gì. Ai cũng ngại nói đến vấn đề này.
"Thật không ngờ thế hệ sau lại có người có thể luyện tới mức thân thủ phi phàm như thế này!", Trịnh Hoài Viễn mặt lúc thì đỏ bừng lên, lúc lại trắng bệch ra. Cháu ông ta bị thua thảm như vậy nên ông ta cũng không thể chém gió tiếp được nữa.
Ở phía xa, Diệp Vô Hoan ánh mắt như thiêu như đốt nhìn Tần Hạo trừng trừng. Chỉ có anh ta biết Tần Hạo đã luyện một loại công pháp thần kì. Chỉ cần luyện thành công thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893954/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.