“Không sao, sẽ có người giải quyết thôi!”
Tần Hạo ung dung nói. Anh có tính toán của riêng mình. Huyết Ảnh chắc chắn luôn ở bên cạnh Lâm Vũ Hân. Nếu không có mệnh lệnh của anh thì cô ấy sẽ không tự động bỏ đi. Lâm Vũ Hân đang gặp phải nguy hiểm cũng là do cô ấy nói cho anh biết.
Quả nhiên, sau khi bọn họ rời đi, Huyết Ảnh mới chậm rãi bước ra từ một góc khuất. Cô nhìn mười hai mạng người nằm dưới đất, cười lạnh lùng: “Kiếp sau đầu thai thì nên khôn ngoan hơn chút, đừng có động vào người không nên động!”
Cô vứt những cái xác lên xe. Sau đó đổ xăng lên chiếc xe van và chiếc xe Buick để hai chiếc xe tông vào nhau và bốc cháy ngùn ngụt.
Nhìn ngọn lửa bốc cao ngút trời, Huyết Ảnh cũng nhanh chóng biến mất, đuổi theo hướng mà Lâm Vũ Hân đã bỏ đi.
Cô ấy tìm thấy Lâm Vũ Hân ở trong một chiếc xe. Huyết Ảnh lắc đầu khi nhìn thấy cô gái đang nằm sạp xuống vô lăng thất thần. Cô tự nhủ với vẻ thản nhiên: “Hà tất phải vậy. Cứ tin anh tôi thì tốt biết mấy, sao cứ phải sống chết vì cái thể diện làm gì?”
Thẩm Giai Oánh về tới nhà trước cả Tần Hạo. Trên đường anh quay về thì nhận được điện thoại của cô. Nghe thấy giọng nói có phần gấp gáp như lo lắng anh xảy ra chuyện thì Tần Hạo bỗng cảm nhận được sự ấm áp và ân cần của cô gái này.
Anh cười an ủi: “Không sao, anh sắp về rồi. Còn chưa kịp chăm em béo tròn, sinh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893936/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.