Lâm Phong Dụ đã đưa ra lựa chọn của mình, đó chính là nhận tội thay Tần Hạo.
Điều đó làm cho cảm xúc trong lòng Tần Hạo rối bời, không biết phải diễn tả như thế nào.
"Nếu muốn báo thù đến vậy thì cứ tới đi!", Lâm Phong Dụ bước lên phía trước một bước. Dưới lớp mặt nạ bình thản kia là sự lo lắng và sợ hãi.
Tần Hạo cuối cùng cũng đứng dậy.
Lâm Phong Dụ quay đầu lại nhìn anh, ánh mắt ấm áp, ông ấy cười nói: "Hãy chăm sóc Lâm Vũ Hân thật tốt, đừng làm tôi thất vọng!"
Đôi mắt của Trịnh Bách Xuyên càng híp lại chặt hơn, khóe miệng ông ta khẽ cong lên như thể rất ngạc nhiên trước những gì đang xảy ra.
Trịnh Bách Xuyên nhìn sang Trịnh Nhất Hùng, nói: "Nhất Hùng, chuyện này cháu muốn giải quyết thế nào?"
Trịnh Bách Xuyên không hiểu rõ nội tình sự việc của Trịnh Nhất Hùng, Trịnh Nhất Hùng lại là cậu chủ của nhà họ Trịnh. Nếu luận về quyền lực, anh ta còn có quyền có thế hơn Trịnh Bách Xuyên. Bởi đằng sau anh ta còn có thế lực của cậu chủ nhà họ Diệp kia chống lưng.
Cho nên nhà họ Trịnh ra tay với Tần Hạo, cũng chính là do nhận được mệnh lệnh của Diệp Thiên Dương.
"Hai kẻ đó đều phải chết!", Trịnh Nhất Hùng trầm giọng nói.
Lâm Phong Dụ lạnh giọng nói: "Một mạng đổi một mạng, tại sao cậu còn muốn giết thêm một người?"
Tần Hạo không nhịn được nữa, cười nói: "Anh có bản lĩnh đó sao?"
Trịnh Bách Xuyên nghe câu này xong thì cử động ngón tay ra hiệu. Bốn tên cao to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893879/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.