Long Tứ cái tên này đã nhận đồ đệ rồi lại còn tôn Tần Hạo lên hàng tông tổ, Tần Hạo đúng là "ngất ngây" mà.
Tần Hạo lại vỗ lên đầu Long Tứ, tỏ vẻ không vui nói: "Nói linh tinh gì vậy? Cái gì mà sư tổ với chả sư tông? Tôi đâu có ‘dừ’ như vậy, nhận con nhận cháu gì tầm này".
Long Tứ cười ngốc nghếch, đột nhiên cậu ấy nhớ ra điều gì đó nên quay lại nhìn Vương Tú Quân, đánh giá tổng thể một lượt. Cậu ấy sáp lại gần Vương Tú Quân, nói với vẻ rất thô bỉ: "Ôi đã tìm sư nương cho em rồi cơ à! Được đấy! Được đấy!"
"Gọi là chị dâu, còn dám cợt nhả thì tôi dần cho nên thân!"
Tần Hạo cũng có chút bó tay với "sư đệ" mặt dày này.
Chợt nhớ tới Diệp Thanh Trúc, Tần Hạo thuận miệng hỏi: "Thế chuyện của cậu là sao? Người đàn bà đó".
Long Tứ bĩu môi oán trách: "Còn không phải do ông Tứ ngốc nghếch đó sao. Thôi bỏ đi, sau này rồi nói, bây giờ em chỉ muốn uống vài ly với anh. Những chuyện rắc rối đó để cho bọn họ xử lý!"
Long Tứ dường như chẳng thèm để tâm đến mớ hỗn độn vừa xảy ra, cứ thế kéo Tần Hạo phi thẳng đến quán rượu.
Tần Hạo vẫy vẫy tay với Vương Tú Quân. Lúc này, cô dường như còn chưa định thần lại được nên từ từ bước tới, nhẹ nhàng nói: "Chồng à, có chuyện gì vậy?"
"Ôi chao, đã gọi là chồng rồi cơ đấy! Không hổ là anh của em, chị dâu đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu, chỉ là mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893724/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.