“Không đúng, có vấn đề!”
Đương nhiên Tần Hạo không nghi ngờ gì Đường Kiều. Vấn đề ở thái độ nhiệt tình quá mức của người đàn ông nọ. Vô duyên vô cớ đối xử ân cần như vậy chắc chắn là có ý đồ gì rồi.
Đường Kiều yếu mềm, lại hay xấu hổ, dáng vẻ như thế thường khiến kẻ khác cho rằng cô ấy dễ bắt nạt. Rất khó đảm bảo sẽ không xuất hiện mấy tên ngốc muốn lợi dụng Đường Kiều.
Dĩ nhiên Tần Hạo sẽ không đứng yên chờ suốt hai giờ đồng hồ. Anh cũng đi mua chút đồ ăn ven đường. Vừa đúng lúc này, Vương Tú Quân gọi điện, bảo anh đến trường đón cô ấy.
Tần Hạo đành phải gọi taxi quay lại trường.
Bấy giờ, ở cổng trường có một cô gái xinh đẹp đang ngẩng đầu ngóng chờ ai đó.
Cô gái kia đương nhiên là Vương Tú Quân, đang đưa mắt nhìn xung quanh.
Đúng lúc này, một chiếc Porsche đỗ trước mặt cô ấy, còn bấm còi, hạ cửa sổ xuống. Người trong xe huýt sáo về phía Vương Tú Quân.
“Cút!”
Vương Tú Quân còn chẳng thèm nhìn đến, chỉ đáp cộc một chữ.
“Ô kìa, hung dữ thế người đẹp. Bao nhiêu tiền? Anh bao nuôi em!”
Người trong xe hệt một tên lưu manh, câu nói này rơi vào tai Vương Tú Quân thì nghe thiếu đánh vô cùng.
Vương Tú Quân định bụng quay lại trừng mắt rồi kéo tên này ra đánh một trận. Nhưng vừa trông thấy đối phương, cô ấy đã ngẩn ra, sau đó bật cười.
“Không cần tiền, tặng miễn phí!”
Vương Tú Quân lập tức vui vẻ bước đến, tựa người vào cửa sổ xe, kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893711/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.