Nước lạnh bên trong bồn tắm bám dính vào người cậu, ánh mắt lạnh lùng của Giang Thăng khiến cậu rùng mình.
Văn Chiêu sờ sờ mặt của hắn: "Anh đi ra ngoài đi, để em giúp anh băng bó."
Khoảnh khắc tay Văn Chiêu chạm vào mặt hắn, toàn thân Giang Thăng bắt đầu run lên, hắn nắm lấy tay Văn Chiêu, ôm cậu vào trong lòng, hắn cắn thịt mềm trên mặt Văn Chiêu, dùng đầu lưỡi liếm láp đôi mắt cậu.
Trên mặt Văn Chiêu bị liếm ướt, vết cắn đau đớn làm cho cậu cau mày lại, Giang Thăng bây giờ không bình thường khiến cậu lộ ra tia sợ hãi, Văn Chiêu dùng tay đẩy hắn: "Đau, buông em ra."
Giang Thăng dừng lại, nâng khuôn mặt ướt át của cậu lên, ảm đạm mà kinh khủng nhìn cậu, Giang Thăng lại gần áp mũi mình vào mặt cậu nói: "Tại sao em lại muốn cự tuyệt anh?" Hơi thở nóng rực của hắn phun lên mặt Văn Chiêu làm Văn Chiêu bất giác mà rùng mình một cái.
Ánh đèn vàng của hệ thống sưởi khiến phòng tắm bốc khói nghi ngút, máu nâu trong bồn tắm đã lạnh buốt, Văn Chiêu nghiêng đầu thấy vết dao trên cánh tay hắn đã bắt đầu xuất hiện bọt nước màu trắng.
Cậu đẩy Giang Thăng ra, luống cuống cố gắng bò ra khỏi bồn tắm, nước đưa đẩy theo chuyển động của cậu, Giang Thăng nắm lấy tay cậu kéo lại, Văn Chiêu lại ngã vào bồn tắm, nước lạnh tràn lên mặt cậu, hai tay cậu cố gắng vùng vẫy vịn vào thành bồn tắm.
Giang Thăng nhấc cậu lên ôm vào trong lòng, vẻ mặt vặn vẹo: "Em muốn đi đâu?"
Sặc nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-sau-mua-thu/884704/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.