Ta tò mò hỏi: "Nhị công tử đã nói gì vậy ạ?"
"Huynh hỏi ngọn lửa kia có phải do hắn gây ra không, hắn không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, xem ra chính là hắn rồi! Nếu không muốn kết thân thì cứ nói thẳng, đằng này lại nhẫn tâm phóng hỏa hại người!"
Về sau, huynh trưởng mới kể lại với ta, nhị công tử kia còn nói: "Ta muốn cưới là tiểu thư khuê các, khuê phòng lộng lẫy, nào phải thứ con gái quê mùa sa cơ lỡ vận! Ta đã cho người điều tra kỹ rồi, ở quê nàng ta chung sống dưới một mái nhà với tên nam nhân kia."
Huynh trưởng càng nghĩ càng phẫn nộ, nói: "Bọn chúng dám ra tay tàn độc với muội muội ta, ta cũng không sợ trở mặt với nhà chúng. Mối hôn sự này, ai muốn kết thì cứ việc kết!"
Ta cũng rùng mình sợ hãi, nhị công tử này làm việc quá bạo tàn. Nhưng rồi lại nghĩ, vậy chẳng phải là không cần thành thân nữa sao? Ta hỏi huynh trưởng: "Vậy muội có thể ở lại đây không?"
Huynh trưởng nhìn ta đăm đăm, ta liền níu tay áo của huynh ấy làm nũng: "Huynh à, chờ huynh về thưa chuyện với phụ mẫu xong rồi hãy đến đón muội nhé! Huynh có biết không, ở đây muội được mọi người quý mến lắm!"
Lời còn chưa dứt, đám cháy lớn đã làm kinh động cả xóm làng, người đến xem náo nhiệt có, người đến dập lửa có, lại có kẻ đến hòng bắt kẻ phóng hỏa. Chưởng quầy tiệm sách bước đến: "Cô nương, cô nương cũng ở đây ư? Trông thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-que-an-cu/3630615/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.