Trong quãng thời gian này, ta cũng không nhàn rỗi.
Dù Tạ Tầm vẫn đến làm phiền, nhưng cũng hiếm khi thấy được ta.
Hôm nay ta đi chạy việc vặt cho Trần đại thẩm, ngày mai lại đến tiệm rèn lấy dụng cụ mới cho Thiết Ngưu ca.
Lúc nào cũng bận rộn không ngừng.
Tiết Đình Chi cũng đến vài lần.
Cũng không tìm thấy ta.
Mấy ngày nay, bọn họ không có việc của mình để làm sao? Ngày mà ta mong đợi cuối cùng cũng đến.
Tiết Dung xoa bụng còn chưa lộ rõ, đứng ở chỗ đó khi Tạ Tầm lại đến cửa.
"Tạ lang, chàng đến sờ con của chúng ta đi.”
"Tỷ tỷ, tỷ cũng đến sờ tiểu ngoại sanh chưa ra đời của tỷ đi."
Ta nở nụ cười.
Tiết Dung cũng cười.
Chỉ có Tạ Tầm mặt tái nhợt.
"Hàn Sương, nàng nghe ta giải thích, đứa bé này... Ta hôm đó say rượu."
Cái cớ hay.
"Không cần, hai người vốn là phụ thê, sống như thế đều rất tốt, kia mà...”
"Đã có con rồi, vậy thì sớm thu xếp về Kinh đi..."
Sắc mặt Tạ Tầm vẫn tái nhợt.
"Nàng nghe ta giải thích, Hàn Sương, ta sẽ bỏ đứa bé này, đây sẽ không phải là trở ngại của chúng ta... Nàng yên tâm..."
Tạ Tầm chưa nói xong, Tiết Dung bên cạnh chợt cười lớn.
"Tạ Tầm! Ngươi đến giờ vẫn không nhìn ra sao?”
"Thẩm Hàn Sương rõ ràng là không cần ngươi nữa!”
"Để ta nói cho ngươi điều tàn nhẫn hơn nhé?”
"Ngay cả phương t.h.u.ố.c giúp ngươi và ta hoan hảo có con cũng là nàng ta đưa cho ta!”
"Ngươi tỉnh lại đi!"
......
Tiết Dung nói không sai.
Ta từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-lai-dau-canh/4797731/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.