Lúc ta trở về Hầu phủ, sắc trời đã sáng rõ.
Hôm qua Tạ Chiêu đòi ta làm bánh hoa quế cho nàng ta.
Mua ở ngoài không được, còn nhất định phải là do ta làm.
Giờ đây, cứ coi như là làm cho nàng ta lần cuối vậy.
Đám nha hoàn trong phủ ai nấy mặt mày đều hớn hở, công việc trong tay bận rộn tới lui.
Lụa đỏ treo khắp nửa cái Hầu phủ, vô cùng vui mừng.
Quả thật là sắp có hỷ sự.
Tạ Tầm hành động thật nhanh chóng.
Ta lao vào nhà bếp, bận rộn nửa ngày, làm xong bánh hoa quế cho Tạ Chiêu.
Bánh hoa quế hôm nay dùng sương sớm hái trên lá sen để làm, Tạ Chiêu chắc chắn sẽ thích.
Ta bưng bánh hoa quế đi tìm Tạ Chiêu.
Giữa đường, bỗng nghe thấy tiếng cười của Tạ Chiêu vọng từ trong vườn ra.
Ta dừng bước chân.
"Dung tỷ tỷ! Vui quá! Ngon quá!"
Theo âm thanh nhìn tới, đứng bên cạnh Tạ Chiêu là một nữ tử mặc váy áo màu hồng phấn.
Đang nhìn Tạ Chiêu, vẻ mặt dịu dàng.
Không hổ là thiên kim thế gia.
Quả thực khác biệt rất xa so với ta, một nữ tử nơi chợ búa này.
Không chỉ tinh thông cầm kỳ thi họa, mà còn biết cách che giấu cảm xúc của mình một cách kín đáo.
Chiếc bánh hoa quế trong tay càng lúc càng nặng nề, ta bước vào sân nhỏ, vẫy tay gọi Tạ Chiêu.
"Chiêu Chiêu, lại đây, ta làm món bánh hoa quế muội thích nhất này."
Tạ Chiêu đang nhảy ô, tay cầm điểm tâm, nói với ta:
"Ta không muốn ăn nữa! Bánh khoai mài táo tàu của Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-lai-dau-canh/4797722/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.