Tất nhiên, sau đó hắn cũng đủ tinh tế để nhận ra ý tứ của nàng, hơimỉm cười, giả giọng lải nhải…gục mặt vào vai nàng, hắn cố ý trêu đùa: 
-”Một cộng một…mấy nhỉ…đau đầu quá…á…ba…bằng ba…” 
Nàng điên…đôi môi nhỏ mím lại…đánh vào người hắn: 
-”Bỏ tôi ra…tôi mệt rồi…” 
Nào có được tha dễ thế, hắn cố ý ngã về đằng sau, cả người nàng bất giác bên trên hắn, đặt tay lên gò má hồng, hắn chậm rãi nói: 
-”Một cộng một là hai…tên Việt, năm nay gần 31, đẹp trai cao ráo sáng sủa… thích cô bé ở cùng nhà, làm bánh rất ngon, cũng rất xinh đẹp, đáng yêu….em nghĩ hai chai rượu đủ làm tôi say ư?” 
Nói đoạn hắn bẹo má nàng, sau đó đặt tay nhỏ lên lồng ngực bên trái: 
-”Không chỉ đơn giản là thích đâu…mà là điều kiện sống tất yếu rồi…” 
-”Gì chứ?” Nàng thắc mắc. 
-”Ừ, ví như chúng ta không thể sống nếu không có nước…tôi cũng vậy, tôi cảm thấy mình không thể sống nếu không có em…” 
Hắn chưa hề nói từ yêu…nhưng bấy nhiêu cũng đủ làm nàng cảm động chảy cả nước mắt… 
Hắn lập tức xoay người lại, thân thể nhỏ bé của nàng run rẩy nằm dưới, hôn lên giọt nước đang chảy nơi gò má, nói buồn buồn: 
-”Tôi biết, người trong lòng em không phải là tôi…nhưng em…có thể nào…cho tôi một cơ hội…” 
Nàng mỉm cười…hắn tiếp tục: 
-”Tôi sẽ dùng sự chân thành của mình để khiến em yêu tôi…hãy cho tôi thời gian đi…tôi sẽ cố gắng…em thích gì, tôi sẽ làm theo…” 
-”Bảo em quên đi người đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-di-anh-noi-day-em-van-doi/3055048/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.