Một đường này đi đi dừng dừng, vốn lộ trình nửa khắc mà họ kéo thành một khắc. Đi hết hành lang gấp khúc, lờ mờ truyền đến giọng nói non nớt của trẻ con, trong mắt Thanh Dao mang theo kinh hỉ.
Nhà chính lúc này vừa vặn đi ra hai người, một là Lan Hiên, á nam trung niên còn lại khi nhìn thấy mấy người Thanh Dao, sửng sốt nhìn Thanh Dao.
Hốc mắt Thanh Dao từ từ ửng đỏ, Phó Vọng Niên đứng bên cạnh có chút lo lắng, chỉ sợ Thanh Dao nhìn thấy người thân quá mức kích động. Y hiện tại là dựng phu, tâm tình cũng không thể kích động, chỉ là tận mắt thấy, tất nhiên không thể vẫn bình tĩnh như thế. Phó Vọng Niên đành phải ôm eo Thanh Dao, sợ y vừa xung động liền chạy thẳng tới.
Ôm Thanh Dao đến bên cạnh á nam kia, nước mắt ở khóe mắt Thanh Dao sớm đã nhịn không được rơi xuống. Mà á nam kia càng là nước mắt đầy mặt, nếp nhăn nhàn nhạt ở khóe mắt càng rõ ràng, nhẹ nhàng mở miệng: "Tiểu Dao...."
"Cha.....hu hu hu......" Thanh Dao nhào vào trong lòng á nam kia, thấp giọng khóc ra.
Lúc này, Phó Vọng Niên và Thanh Dực im lặng ở bên cạnh nhìn hai người ôm nhau, mấy đại nam nhân cũng khó tránh có chút thương tâm, mà Lan Hiên thì sớm đã rơi lệ nhìn màn này.
Thanh Dực đi đến Lan Hiên im lặng ôm lấy Lan Hiên, Lan Hiên cảm nhận được hơi thở quen thuộc, liền dựa trọng lượng cơ thể vào thân hình ấm áp bên người.
Lúc mọi người đang thương tâm vì màn này, trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-co-dai-lam-dau-bep/1599460/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.