Hóa ra Thanh Dực tìm mấy ngày đều không tìm thấy hai người Phó Vọng Niên, cũng đột nhiên nhớ ra một thúc thúc trong ký ức, năm đó thúc thúc này thường xuyên đến trong nhà chơi cùng Thanh Dao, gã ấn tượng cũng tương đối sâu sắc, bởi vậy, gã liền đến Lương Phượng lâu này tìm thúc thúc này.
Có điều Lương Phượng lâu ban ngày không mở cửa, nhưng đến buổi tối đi vào lại không tiện, huống hồ gã cũng không biết thúc thúc này còn ở Lương Phượng lâu không, nên gã đành phải đến cửa sau của Lương Phượng lâu hỏi, lại vừa vặn gặp được Phượng cha ra ngoài mua đồ trở về.
Sau đó gã mới biết thúc thúc hiện giờ đã là Phượng cha của Lương Phượng lâu, gã bắt đầu là nghĩ, qua lại Lương Phượng lâu này, hơn nữa đường nhỏ tin tức cũng nhiều, nói không chừng có thể có được vài tin tức tương đối tốt, nhưng cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, nhưng nếu thúc thúc là cha của Lương Phượng lâu, như thế hi vọng sẽ càng lớn.
Chờ sau khi gã nói rõ chuyện này, Phượng cha mới vẻ mặt kinh ngạc nói với gã, Thanh Dao và Phó Vọng Niên hiện tại ở ngay sân sau, mà lúc này vừa vặn gặp phải hai người Phó Vọng Niên vừa về.
"Té ra là như vậy, may mà lần này không có bỏ lỡ, nếu không thì cũng không biết chúng ta còn mất bao lâu mới có thể gặp mặt." Thanh Dao có chút cảm khái, luôn cảm thấy này thật là có chút thật khéo.
Phó Vọng Niên kéo tay Thanh Dao đặt trên đùi hắn, sau đó liền thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-co-dai-lam-dau-bep/1599459/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.