Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
“Em không muốn… Em không muốn…” Nguyễn Nguyễn giãy giụa cự tuyệt.
“Bốp” Sau khi bị anh đánh một cái vào mông, cô không dám nhúc nhích nữa, vùi đầu vào cổ anh, mặc kệ ánh nhìn nhòm ngó của nhân viên phục vụ.
Phó Thanh Hành lấy chìa khóa phòng mở cửa, ném cô lên giường.
“Chú… Chờ một chút, chúng ta nói chuyện đã.”
“Giờ muốn nói? Muộn rồi!” Người đàn ông cởi từng cúc áo một, cô gái nhỏ nhìn nhìn chằm chằm anh, sau đó anh tháo đồng hồ đặt sang bên, nửa thân trên trần trụi, những khối cơ rõ ràng, cơ bụng gợi cảm, đường mỹ nhân ngư biến mất sau quần.
“Rõ ràng là anh…”
“Anh làm sao?” Anh chống tay xuống giường, đôi mắt màu hổ phách chăm chú nhìn cô.
Nguyễn Nhuyễn nuối nước bọt.
“Phó Thanh Hành, em yêu anh…” Cô tiến lại ôm cổ anh.
“Mặc dù tuổi em còn nhỏ nhưng tình cảm em đối với anh là thật lòng, không phải hứng thú nhất thời… Nhuyễn Nhuyễn chỉ cho mình anh ‘phạt yêu’ thôi!” Cô chạm má anh đầy thân mật.
“Không sợ một ngày nào đó không còn cảm giác mới mẻ với anh nữa sao?” Phó Thanh Hành thấp giọng hỏi cô.
“Cảm giác ấy sẽ không biến mất đâu. Cuộc sống muôn màu còn rất nhiều điều chờ chúng ta làm. Mình có thể cùng nhau ngâm mình trong suốt nước nóng, chơi bi-a cùng nhau và làm rất nhiều thứ cùng nhau. Cảm xúc mới mẻ sẽ đến cùng với đó, huống chi, em của ngày hôm nay so với ngày hôm qua muốn nói yêu anh hơn rất nhiều… Có người đẹp trai giàu có hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651133/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.