Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
"Lên tầng..." Phó Thanh Hành đi đến trước mặt cô, thấp giọng mở miệng.
"Không cần phải giận... Tôi đưa em vào thang máy thôi, mật mã cửa phòng là 543216, ở lại đó một đêm, ngày mai sẽ có xe đưa em về trường, tôi sẽ đi, được không?" Trước khi nghe lời cự tuyệt của cô gái bướng bỉnh, anh nhẹ nhàng đánh phủ đầu trước.
"Tôi không cần! Tôi không muốn ở chỗ của anh."
"Vậy tôi đưa em đến khách sạn, được không?" Nguyễn Nhuyễn gật đầu.
Điều hòa trong xe ấm áp dần làm ấm chân cô, cơ thể người con gái dần bình ổn lại, nhưng cơn đau âm dưới bụng bắt đầu kéo tới làm mặt cô trắng bệch.
"Làm sao vậy?" Phó Thanh Hành tinh ý phát hiện cô không thoải mái, Nguyễn Nhuyễn dùng sức đè nén bụng nhỏ, không có trả lời anh, quay đầu hướng ra ngoài cửa sổ.
"Nguyễn Nhuyễn, đừng lấy thân thể của mình ra đùa giỡn!"
"Không cần chú quản!" Nguyễn Nhuyễn không nhìn anh, người đàn ông cũng không mở miệng, không khí cứ thế rơi vào trầm lặng.
Xe vừa mới dừng lại, cô đã vội vàng mở cửa xe, chạy đến quầy tiếp tân, nhân viên khách sạn yêu cầu chứng minh thư, cô sửng sốt một chút, theo bản năng cầm di động.
Bất chợt người phía sau đưa ra một tấm thẻ trông rất sang trọng, người nhân viên trước mặt không yêu cầu thêm xác minh gì nữa, trực tiếp quẹt thẻ và nhanh chóng đưa ra thẻ phòng.
Nguyễn Nhuyễn cầm thẻ phòng đi đến chỗ thang máy, mỗi bước đi đều giống như bước trên dao sắc... Có phải kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651088/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.