Tên của Tiểu thái tôn và Vương thế tử là do bệ hạ ban cho, Chử Thiên Huy, Tống Thiên Dịch.
So ra thì, tên c*̉a Vương thế tử viết dễ hơn rất nhiều, nhưng tên c*̉a Tiểu thái tôn thì Vương thế tử chưa viết đúng bao giờ.
Từ lần đầu tiên viết thư đến lúc năm tuổi, trong chữ 'Huy' bao giờ c*̃ng bị thiếu mất một nét ngang.
Ngày hôm đó, Tiểu thái tôn lại nhận được thư từ Tây Lăng, theo thường lệ mở ra xem tên của mình đầu tiên, sau đó cau mày thở dài: "Mẫu thân, a huynh lại viết sai tên con rồi."
Vệ Trăn nhận lấy nhìn một cái, cười nói: "A huynh còn nhỏ, chờ a huynh trưởng thành sẽ không sai nữa."
Nhưng lúc này Vệ Trăn cũng không ngờ được, ước chừng là bởi vì thói quen, sau khi Tống Thiên Dịch lớn lên chưa bao giờ viết đúng chữ 'Huy'.
Tiểu thái tôn gật đầu: "c*̃ng được."
"Thế bao giờ a huynh mới lớn ạ?"
Vệ Trăn nói: "Đến lúc Huy Huy lớn."
Tiểu thái tôn nửa hiểu nửa không ồ một tiếng, lại nói: "Thế con phải làm thế nào mới có thể lớn nhanh ạ?"
Vệ Trăn cười cọ chóp mũi của nhóc một cái, hỏi: "Tại sao Huy Huy lại muốn lớn nhanh?"
"Phụ thân nói, chờ đến lúc lớn lên là có thể nhìn thấy a huynh."
Tiểu thái tôn chân thành nói: "Con muốn mau mau nhìn thấy a huynh."
Nụ cười trên mặt Vệ Trăn ngưng lại.
Tống Hoài, Tề Vân Hàm đã rời đi sắp sáu năm, ngoài miệng Thái tử không nói, nhưng mỗi lần Tây Lăng gửi thư, Thái tử đều phải đọc đi đọc lại mấy lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041245/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.