Tang Hộc đưa Tô Vãn Đường về Tề gia, sau khi Tề phu nhân nhận được tin tức thì vội vàng sai Vu ma ma đi qua hỏi thăm.
Không lâu sau Vu ma ma trở lại bẩm báo, nói là bởi vì bị thương phát sốt, hiện tại người còn hôn mê chưa tỉnh.
"Công tử và thiếu phu nhân đã giận dỗi vài ngày, không biết nguyên nhân ra sao mà không hề có một chút tin tức nào lộ ra."
Vu ma ma nói: "Đào Hương rất kín miệng, ban đầu lão nô hỏi thế nào nàng ta cũng không chịu nói nguyên nhân bị thương, cuối cùng bị lão nô hỏi quá sốt ruột, mới nói là bị Trữ phi phạt, nhưng lại không chịu nói vì sao bị phạt."
Tề phu nhân nghe vậy thì giật mình.
Tô Vãn Đường là tướng quân dưới trướng Trữ phi, trong doanh trại trừng phạt phần lớn là quân côn.
"Có truyền phủ y chưa?"
Vu ma ma lắc đầu: "Đào Hương ngăn cản không cho, nói nàng ta đã bôi thuốc cho thiếu phu nhân rồi."
Tề phu nhân khẽ nhíu mày.
Vậy cũng được.
Chịu quân côn, vết thương ở trên mông, đương nhiên không tiện gọi phủ y tới khám.
"Ngươi lại đi nhìn chằm chằm." Tề phu nhân nói: "Xem Vân Mộc trở về phản ứng thế nào."
Con bé và Vân Mộc đang giận nhau thì chịu quân côn, cũng không biết có phải là có liên quan tới Vân Mộc không.
"Vâng."
-
Tề Vân Mộc vừa về tới viện Trường Minh, Trúc Ngư lập tức tiến lên đón: "Công tử."
Tề Vân Mộc lạnh nhạt ừ một tiếng, dựa theo thói quen trước giờ thay y phục rửa tay sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041218/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.