Tin tức cặp phu thê tân hôn dắt tay đi dạo vườn nhanh chóng truyền đến tai Tề phu nhân.
"Xác định là nắm tay cùng dùng một dù?" Tề phu nhân hơi nghiêng người, ánh mắt tỏa sáng.
Vu ma ma cười gật đầu: "Còn không phải được sao, lão nô tận mắt nhìn thấy, đại công tử còn nghiêng dù sang phía thiếu phu nhân đấy ạ."
Tề phu nhân rốt cục nhẹ nhàng thở ra: "Thế thì ta yên tâm rồi."
Tuy nói đúng là hôn sự này là bắt buộc, nhưng nếu thật sự biến thành phu thê bất hòa, trong lòng ai cũng không dễ chịu.
Chẳng qua, cũng vì đây là Tô Vãn Đường, nha đầu này miễn cưỡng xem như là bà ấy nhìn lớn lên, bà ấy biết rõ thân thế và bản tính của nàng ấy, nếu đổi lại thành một người tính tình không đứng đắn, bà ấy tình nguyện đắc tội với người, c*̃ng sẽ không nhịn cơn tức này.
"Phu nhân cứ việc yên tâm, lão nô có thể không biết tính tình đại công tử hay sao?" Vu ma ma tiếp tục nói: "Nếu thực sự không để người ta vào lòng, sao có thể tự tay khắc ngọc bội mà tặng?"
Tề phu nhân khẽ cười nói: "Ta biết, dựa theo tính tình của nó, nếu thật sự chỉ vì lấy đại cục làm trọng, cùng lắm cũng chỉ có thể giữ lễ kính trọng, đâu đến mức để tâm tư bị dẫn dắt, đuổi theo tận cổng thành."
"Nhưng mà..." Tề phu nhân đột nhiên nghĩ đến gì đó, nhíu mày: "Bây giờ đã thành hôn rồi, con bé chắc sẽ không trèo tường nữa đâu nhỉ?"
Tô Vãn Đường tự cho là hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041210/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.