Tô Vãn Đường cũng không lui ra, vẫn chăm chú nhìn Tề Vân Mộc, trong lòng thầm nghĩ, người này phản ứng như vậy, là biết thật hay là giả vờ biết? Thiếu chủ từng nói với nàng ấy, ‘duyên phận’ giữa nàng ấy và Tề Vân Mộc cũng không vui vẻ, ở giữa còn có một người khác chắn ngang. Sau khi thành hôn nàng ấy không thể nhắc tới cái tên Bùi Lạc An này nữa, tốt nhất c*̃ng đừng có bất kỳ liên quan gì, nếu không, rất có khả Bùi Lạc An sẽ trở thành cây gai trong lòng Tề Vân Mộc.
Cái gai này ngày này qua tháng nọ sẽ dần dần càng đâm càng sâu, một ngày nào đó sẽ thành họa lớn!
Thật ra cho dù thiếu chủ không nói với nàng ấy, nàng ấy c*̃ng hiểu rõ.
Đêm hôm đó nàng ấy cưỡng ép hắn là nàng ấy sai, nàng ấy gọi tên Bùi Lạc An đã sai lại càng thêm sai, nàng ấy nào dám nhắc tới cái tên này trước mặt Tề Vân Mộc nữa.
Đừng nói người này hẹp hòi, cho dù là người tính tình tốt hơn nữa c*̃ng không chịu được trong lòng thê tử nhớ nhung một người khác.
Tô Vãn Đường hơi cúi người, tới gần Tề Vân Mộc, thử hỏi: "Vậy ngươi... không tức giận?"
Hắn ngồi trên ghế, trong tay cầm sách vở, nàng ấy xoay người cúi người tới gần, hai người gần trong gang tấc, dường như có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Tề Vân Mộc không nhịn được lùi ra sau dựa lưng vào ghế, đáp lại: "Ừ."
Tô Vãn Đường nhìn chằm chằm hắn một lúc, nói: "Ta chưa từng chạm vào Bùi Lạc An, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041208/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.