Hoàng hôn.
Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu Quan đại phu bị Vệ Trăn gọi tới bắt mạch cho Thái tử, bất đắc dĩ nói: "Trữ phi, mạch tượng bình thường, cổ độc đã được giải."
Vệ Trăn nhíu mày nói: "Thế sao hắn còn chưa tỉnh?"
Quan đại phu: "..."
Từ sáng sớm đến bây giờ, vấn đề này đã được hỏi không dưới mười lần.
"Điện hạ đã không còn gì đáng ngại, chẳng mấy chốc sẽ tỉnh lại."
Vệ Trăn ừ một tiếng, lại trông chừng không chớp mắt.
Qua khoảng một khắc đồng hồ, vẫn không thấy Thái tử tỉnh dậy, nàng lại lo lắng, nói với Đông Tẫn:
"Đi hỏi Vu sư, rốt cuộc vì sao điện hạ chậm chạp không tỉnh."
Đông Tẫn muốn nói lại thôi, sau đó gật đầu đồng ý.
Nàng ấy đã đi hỏi không dưới mười lần.
Đông Tẫn đi rồi nhanh chóng quay lại, lặp lại lời trước đó: "Bẩm Trữ phi, tên vu sư đó nói, sau khi giải cổ điện hạ sẽ ngủ say một thời gian, dự tính tỉnh lại trong vòng mười hai canh giờ."
Trong lòng Vệ Trăn miễn cưỡng thả lỏng.
Nàng lại chăm chú nhìn trong chốc lát sau đó gọi Đông Tẫn bưng nước vào, lau mặt rửa tay cho Thái tử.
Đông Tẫn dọn chậu nước xong, cuối cùng vẫn không nhịn được khuyên nhủ: "Cô nương, ngài đã không chợp mắt một ngày một đêm, ngài nghỉ một lát trước đi, nô tỳ trông coi ở chỗ này."
Vệ Trăn lắc đầu: "Không cần đâu."
"Ta muốn chờ chàng tỉnh lại."
Không nhìn thấy hắn tỉnh lại, nàng không thể nào yên tâm được.
Đông Tẫn biết không khuyên nổi, cũng chỉ có thể bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041203/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.