Vệ Trăn dứt lời, trong điện im ắng hồi lâu.
Lúc này trên mặt lễ quan Bắc Lãng đã không còn ý cười, chỉ hận không thể g**t ch*t Túc Miện bằng ánh mắt.
Lần này bọn chúng đề xuất nghị hòa hóa ra là kế hoạch hãm hại Thái tử! Đám Tây Vu chó chết này!
Mà sắc mặt người Đông Nhữ cũng rất nặng nề.
Vốn chỉ nghĩ sau ngày hôm nay thiên hạ có thể có một quãng thời gian thái bình rất dài, lại không ngờ diễn biến sẽ thành ra thế này.
Sau một hồi yên tĩnh, Túc Miện đột nhiên cười ra tiếng, hỏi: "Ngươi dựa vào cái gì?"
"Chỉ bằng ngươi sao?"
Vệ Trăn lạnh nhạt nhìn gã: "Chỉ bằng ta, c*̃ng bằng tướng sĩ Bắc Lãng."
"Ngươi sợ Chử Huyền Cận như thế, cũng nên biết danh tiếng trong quân của hắn thế nào. Nếu các tướng sĩ biết các ngươi hãm hại hắn, ngươi nói, liệu các tướng sĩ có hận không thể ăn thịt, uống máu các ngươi không?"
Nụ cười bên môi Túc Miện đọng lại.
Không thể phủ nhận, khoảnh khắc này gã cảm thấy hơi sợ hãi.
Nhưng sau đó gã nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu: "Tây Vu Nam Hào đã kết đồng minh, không có Chử Yến, hươu chết vào tay ai cũng không nhất định."
Không đợi Vệ Trăn mở miệng, ngoài điện truyền đến một tiếng nói: "Nếu tăng thêm Đông Nhữ ta thì sao?"
Mọi người nghiêng đầu nhìn qua, thấy tiểu Thái tử Đông Nhữ mặc y phục vàng sáng nhanh chân đi vào trong điện.
Lễ quan Đông Nhữ nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nghênh đón: "Điện hạ."
Đông Phương Tô đi thẳng tới trước mặt Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041201/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.