Xe ngựa len lỏi qua mấy con hẻm nhỏ, dừng dưới một quán rượu tên 'Phương Xa'.
Quán rượu Phương Xa này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, chỉ chiếm một góc nhỏ nơi mặt phố, nếu không để tâm rất dễ lướt qua mà không hay biết.
Thế nhưng, vừa bước qua bậc cửa, bên trong lại là một thế giới hoàn toàn khác.
Hành lang vờn quanh bốn phía, ở giữa có một hồ nước nhỏ, một chiếc cầu nhỏ bắc ngang qua mặt hồ, mười mấy con cá chép vui sướng bơi lội dưới hồ.
"Mời các vị đi bên này."
Quán rượu Phương Xa có tổng cộng ba tầng, xa phu dẫn mấy người lên tầng cao nhất rồi đi vào chỗ sâu, không biết đã qua bao nhiêu chỗ rẽ, cuối cùng mới dừng lại ở ngoài một gian phòng.
Xa phu gõ cửa một cái, cung kính nói: "Chủ tử, khách quý đã tới."
Bên trong không đáp lại, nhưng cửa lại đột nhiên mở ra.
Xa phu khom người lui ra phía sau, làm tư thế mời: "Chư vị, mời."
Chử Yến và Tống Hoài liếc nhau, từng người bảo vệ Vệ Trăn và Tề Vân Hàm sau lưng.
Ở trong phòng có chừng mấy chục người.
Vệ Trăn c*̃ng đã phát hiện, tay lặng lẽ đặt bên hông, chuẩn bị tùy thời rút dao găm ra.
Ngọc bội là thật, người của hoàng thất Đông Nhữ có thể được họ gọi là 'bạn cũ' cũng chỉ có Đông Phương Tô.
Trước mắt, mọi thứ đều lộ vẻ kỳ lạ, nếu người mời bọn họ tới không phải Đông Phương Tô, vậy thì đây là một cái bẫy, mà người bố cục biết Đông Phương Tô quen biết bọn họ, lợi dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041181/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.