Hôm sau, trời vừa sáng Vệ Trăn đã bị thị nữ gọi dậy.
Hôm qua nàng và Thái tử trò chuyện đến nửa đêm, lúc đứng dậy trong mắt còn mơ màng buồn ngủ.
Thị nữ vừa hầu hạ nàng rửa mặt, vừa giải thích: "Cô nương, sáng nay thánh chỉ sẽ đến phủ Lãng Vương."
Vệ Trăn nghe vậy bỗng nhiên tỉnh táo thêm một chút.
Hôm qua Thái tử vừa cầu hôn, không cần nghĩ cũng biết thánh chỉ đến phủ Lãng Vương hôm nay sẽ là vì chuyện gì.
Nàng vô thức nghiêng đầu nhìn người vẫn đang ngủ say sau màn trướng, ra hiệu cho thị nữ im lặng.
Mặc dù thị nữ đã nói rất khẽ, nhưng tính cảnh giác của người tập võ không giống người thường, hiếm khi hắn có thể ngủ say, nàng không muốn đánh thức hắn.
Sau khi thị nữ hiểu rõ ý của nàng thì im lặng mỉm cười, nói càng khẽ: "Cô nương yên tâm, sẽ không đánh thức điện hạ."
Vệ Trăn nghe ra trong lời nói của nàng ấy có chuyện, nghi ngờ nhìn về phía nàng ấy.
Thị nữ lập tức giải thích: "Ngày thường điện hạ sẽ rất khó chìm vào giấc ngủ, nếu bị thương không cách nào yên giấc tất nhiên sẽ càng đau đớn, cho nên trong thuốc trị thương của điện hạ đều có thành phần hỗ trợ giấc ngủ."
Dứt lời, nàng ấy lại tăng thêm câu: "Là thuốc Quan tiên sinh để lại, không có hại cho cơ thể."
Vệ Trăn nhanh chóng hiểu ra Quan tiên sinh trong miệng thị nữ là ai, hạ thấp giọng hỏi: "Vẫn chưa có tin tức của Quan tiên sinh à?"
Quan tiên sinh là người nhà họ Quan ở Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041150/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.