Tê Loan Hiên quá lớn, chỉ có mười mấy người từ viện Hạnh Hòa tới thì không đủ người làm, đợi đến khi Vệ Trăn chậm rãi thích ứng, nhận được sự đồng ý của nàng, Vệ Như Sương lập tức phái một ma ma chưởng sự tới, quản lý Tê Loan Hiên và dạy bảo bồi dưỡng Đông Tẫn Nguyệt Lan, ngoài ra còn có thị nữ, sai vặt, thị vệ, tổng cộng khoảng năm mươi người.
Bây giờ Tê Loan Hiên đã chậm rãi vào quỹ đạo, mỗi cổng đều có thị vệ canh gác, nhưng đối với người nào đó mà nói, đây chẳng khác nào thùng rỗng kêu to.
Vệ Trăn tắm rửa xong, đang định đi ngủ thì cửa sổ vang lên.
Động tĩnh quen thuộc khiến lòng nàng bỗng nhiên nhảy một cái, không nhịn được nhìn về phía cửa sổ.
Đông Tẫn Nguyệt Lan c*̃ng đồng thời quay đầu, nàng ấy cau mày nói: "Chắc là gió đêm thổi tới thôi."
Nàng ấy mới vừa nói xong, cơn ‘gió đêm' kia lập tức xuyên qua song cửa sổ, hóa thành thực thể xuất hiện trước mắt ba người, cùng bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ.
Sau khi Đông Tẫn thấy rõ chiếc áo bào đen kia thì nhanh chóng đưa tay che miệng lại, kìm tiếng hô kinh ngạc sắp bật ra khỏi miệng lại, Nguyệt Lan cũng trợn tròn hai mắt, chậm chạp chưa hoàn hồn.
Mà Vệ Trăn c*̃ng không khá hơn các nàng ấy là bao.
Nàng ngơ ngác nhìn cái người nghênh ngang trèo cửa sổ phòng nàng kia: "... ?!"
Vẫn ung dung ngông cuồng như trước, phóng khoáng không chịu trói buộc, mang theo mùi Long Tiên Hương quen thuộc cách nàng càng ngày càng gần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041118/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.