Chử Yến đi vài bước, sau khi phát hiện, quay đầu thấy Tống Hoài đang nhìn bức thư trên tay bằng vẻ mặt kỳ lạ.
Hắn rất ít nhìn thấy biểu cảm phong phú như vậy trên mặt Tống Hoài, khiếp sợ, kinh ngạc, không dám tin.
Chử Yến cảm thấy rất hiếm lạ, cười lạnh: "Thế nào, Tề Vân Hàm thành hôn trước thời hạn à?”
Tống Hoài chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Chử Yến bằng ánh mắt kỳ lạ.
Trong mắt lại nhiều một loại cảm xúc phức tạp mà nhất thời Chử Yến cũng không hiểu được.
Chử Yến nheo mắt, vươn tay: "Không phải là đã thành hôn rồi chứ?"
Tống Hoài tiến lên trầm mặc đặt thư vào tay hắn, không nói gì, nhưng hai mắt lại nhìn chằm chằm Chử Yến.
Tim Chử Yến giật thót một cái.
Trực giác nói cho hắn biết, phong thư này có liên quan tới nàng.
Hắn lạnh mặt mở thư ra đọc, sau đó, biểu cảm trên gương mặt kia xuất sắc không thua gì Tống Hoài.
Thái tử nhìn chằm chằm lá thư trong tay, hơi không dám tin mình nhìn thấy cái gì.
Ngụy Niên, nữ nhi của Quận chúa? Trưởng nữ bị thất lạc mười bảy năm của phủ Quận chúa, là nàng?!
Tống Hoài thưởng thức đủ rồi, mặt mày hơi cong, dù bận vẫn ung dung nói: "Điện hạ, cảm thấy thế nào?"
Chử Yến cắn răng, nắm tay siết chặt.
Ngụy Hằng bị Ngụy Trình tố giác, Đại lý tự khanh tự mình lục soát phủ, tìm được tã lót của trưởng nữ của Quận chúa trong phòng ngủ của chủ mẫu Ngụy gia!
Tất cả trùng hợp như vậy, tự nhiên như vậy.
A...
Trùng hợp!
Nàng gạt được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041117/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.