Vào bốn năm trước Lãng Vương Vệ Mâu bị thương nặng, cộng thêm tuổi tác đã cao, chẳng khác nào đi một chuyến tới Quỷ Môn quan, mặc dù bảo vệ tính mạng, nhưng từ đó đã không thể nhấc thương, cần tĩnh dưỡng lâu dài.
Lãng Vương là trụ cột tinh thần của Bắc Lãng, nhất định không thể để cho địch quốc biết Lãng Vương đã không thể lên chiến trường, hơn nữa thành Phụng Kinh đông đảo thám tử, để đề phòng, đối ngoại, Lãng Vương vẫn chưa giải ngũ về quê.
Nhưng trên thực tế, bây giờ quân Lãng đã dần dần chuyển sang cho ái tướng của Lãng Vương là thống lĩnh Tô Mục. Tô Mục là do đích thân Lãng Vương dẫn dắt, có mấy phần quyết đoán và thủ đoạn giống Lãng Vương, trong những năm mà Lãng Vương dần dần uỷ quyền, ông ấy cũng chậm rãi ổn định lòng quân.
Vả lại mọi người đều biết, dưới gối Lãng Vương chỉ có Quận chúa Thịnh An, mặc dù mấy năm trước Quận chúa Thịnh An đã từng xách đao lên chiến trường, được ca tụng là nữ trung hào kiệt, nhưng vào năm Thịnh An thứ nhất Quận chúa mất đi trưởng nữ, Quận mã thì bị thương nặng để lại bệnh cũ, Quận chúa Thịnh An đã chuyển đổi trọng tâm sang gia đình, lại chưa tiến vào quân trướng.
Lãng Vương cũng có cháu ngoại là Cố Dung Cẩm, khi tiểu công tử ba tuổi, Lãng Vương đã không kịp chờ đợi đưa y tới nơi đóng quân, chuẩn bị bồi dưỡng y tiếp quản quân Lãng. Nhưng Cố Dung Cẩm kế thừa dòng máu của phụ thân Cố Lan Đình một cách hoàn mỹ, từ nhỏ đã vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041088/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.