Đêm đó Hứa Hữu Ấm đã cho Côn Tế một ý tưởng tồi, không qua mấy ngày Côn Tế liền đem cái ý tưởng đó hành động.
Đêm khuya,sau khi đã sớm tính toán thời gian,cô nắm di động chậm rãi tiến vào phòng tắm của Hứa Khuynh Tích, cười như không cười mà nhìn người đang xối nước lạnh.
Hứa Khuynh Tích nghe được âm thanh thì ngẩng đầu, những giọt nước không ngừng chảy từ khuôn mặt đỏ bừng rồi chảy xuống cổ áo, anh nhìn người trong gương, trầm giọng hỏi: "Thú vị không?"
"Không..." Côn Tế thản nhiên giơ di động trong tay.
Đối với tất cả sự tra tấn kia của Côn Tế, Hứa Khuynh Tích anh nguyện nhận, nhưng không đồng nghĩa đến việc quá đáng như thế này, nhắm hai mắt hít sâu một hơi, anh nói: "Đi ra ngoài."
Côn Tế cười một tiếng, cúi đầu mở khóa màn hình di động, chậm rãi đưa ra một câu hỏi: "Anh nói... Bây giờ tôi đem bộ dáng hiện tại của anh gửi cho Khương Nguyệt, để cô ấy chạy tới cứu....."
Hứa Khuynh Tích tức giận, lại tiếp tục cảnh cáo cô một lần nữa: "Đi ra ngoài."
"Với bộ dáng này, để cô ta thấy được không?" Côn Tế click mở camera hướng về phía Hứa Khuynh Tích.
Ướt át, mảnh khảnh, mê người, gợi cảm.
Trong mắt anh tràn đầy tức giận, giọng nói lạnh lùng, gắt gao: "Cút ngay."
Côn Tế nghiêng đầu nhìn anh: "Rất nhanh cô ta sẽ tới đây....."
Hứa Khuynh Tích nghe xong thì trực tiếp cất bước đi qua, mạnh bạo xoá sạch ảnh Côn Tế vừa mới chụp.
"Chúng tôi đã chia tay rồi."
Côn Tế ngước mắt lên ngạc nhiên nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-tich/217668/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.