*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Pinkie
Tiếng thảo luận của hai người thỉnh thoảng lại vang lên bên tai, trên mặt Lục Hạo Hiên không có biểu tình gì, khó phân biệt được đang vui hay buồn.
Lúc này, An Lan sáp lại, “Lục Hạo Hiên, đề này……”
“Tớ không biết.” Lục Hạo Hiên thấp giọng nói.
An Lan: “Thế nhưng, cậu vẫn chưa xem đề này như thế nào đâu đấy?”
Lục Hạo Hiên không trả lời, cầm lấy bút, điên cuồng làm bài tập trên giấy nháp, tính ra kết quả thì phát hiện đúng như đáp án mà Lâm Dương giảng cho Hạ Thiên.
Lục Hạo Hiên “Bang” một phát, bỏ bút trên bàn rồi đi ra ngoài.
Lâm Dương cũng cảm giác thấy được một luồng khí sắc bén từ bên cạnh truyền đến, lúc quay đầu thì bị ánh mắt lạnh lẽo của Lục Hạo Xuyên làm cho giật mình.
“Tớ trêu chọc cậu ta sao?” Lâm Dương mờ mịt nhìn Hạ Thiên. Hạ Thiên cũng mờ mịt lắc đầu, nhưng cô có thể cảm giác được, Lục Hạo Hiên đang tức giận.
Sau đó, Lục Hạo Hiên bắt đầu chú ý tới Lâm Dương.
Cậu ta là đội trưởng đội bóng rổ của trường, ngoại trừ học tập không được tốt thì ở phương diện thể dục, cậu ta có thể đánh bại hết tất cả các bạn nam trong lớp.
Mà không biết khi nào, Lục Hạo Hiên phát hiện, Hạ Thiên bắt đầu dây dưa với Lâm Dương giống như lúc trước từng dây dưa với cậu.
Mỗi lần hai từ Lâm Dương này từ trong miệng Hạ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ma-cau-con-noi-khong-thich-to/924348/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.