🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ăn xong bữa này, sắc trời đã bắt đầu chuyển sáng.



Sau khi mùa đông bắt đầu ở Bắc Kinh, rất khó để nhìn thấy mặt trời. Sương mù trên mặt sông vẫn không tiêu tán, người dân đi làm cũng đã bắt đầu di chuyển, các phương tiện xe cộ đi lại dần dần nhiều lên.



Chiếc xe chạy chậm rãi, Dung Tự dùng tấm thảm đem Nghê Ca quấn lại, hạ thấp ghế ngồi của cô xuống: "Em ngủ một lát đi, tỉnh liền đến bệnh viện."



Đầu cô ở trên lưng ghế dựa vào cọ cọ, tấm thảm che đi một phần đôi mắt.



Lộ ra một đôi đồng tử đen nhánh sáng rõ, không chớp mắt nhìn anh: "Vậy anh lái xe có mệt mỏi không? Anh cũng một đêm không ngủ."



Dung Tự nở nụ cười: "Anh ba đêm không ngủ đều không sao."



Anh nói xong, vỗ nhẹ đầu cô: "Nhanh nhắm mắt lại."



Cô gái cừu động động cái tai, ngoan ngoãn cuộn người lại.



Nửa ngày.



Trong không gian nhỏ hẹp, vang lên giọng nói nho nhỏ của cô:



"Dung Tự."



"Hửm?"



"Sống lâu một chút."



"...."



Dung Tự hơi giật mình, cười rộ lên: "Được."



Sau đó, âm thanh của anh rất thấp, dịu dàng nói:



"Chúng ta cùng nhau sống đến bạc đầu giai lão."



***



Mẹ Nghê mơ một giấc mơ.



Bà bước đi trong sương mù dày đặc, một tay cầm theo một ngọn đèn nhỏ tinh xảo đáng yêu, một tay khác nắm tay một cô bé nhỏ.



Cô bé nhỏ kia rất yên lặng, cho đến khi đi đến cuối sương mù dày đặc, mới quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-khong-can-roi-khoi-anh/2141412/chuong-69.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vậy Không Cần Rời Khỏi Anh
Chương 69
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.