Được hắn để mắt tới là may mắn hay xui xẻo Dĩ Đan vậy chứ?
Cô thật sự chẳng có hứng thú nổi dù là một cọng tóc của đàn ông, với tính cách như thế thì điều này có được gọi là may mắn không?
"Nhưng xem ra Cố tổng hôm nay không được rồi!". Người đàn ông thứ ba lại bước vào cuộc trò chuyện.
Lần này thì phiền thật rồi, vốn chỉ định đến để triệt tiêu An Trác Li, không ngờ còn chưa thấy bóng hắn, Dĩ Đan đã bị cuốn vào những chuện không hay, giờ có định tẩu thoát cũng khó.
Nghe vậy, tên Cố tổng gì đó ngoảnh mặt ra sau xem là ai đang muốn cản đường mình.
Hắn nhíu mày:"Nhan tổng đây cũng để ý đến cô gái này sao?"
Người đằng sau vắt chéo chân kiểu quý tộc lạnh lùng cất giọng:"Dung nhan và ngoại hình hoàn hảo như vậy, tôi cũng muốn nếm thử mùi vị này ra sao, Cố tổng, cứ coi như là anh hôm nay không được may mắn, chi bằng giao cô ta cho tôi thưởng thức trước, sau hôm nay tôi sẽ trả cô ta lại cho anh!"
Trời đất quỷ thần ơi, từ khi nào cô trở thành con mồi để chúng thi nhau tranh đoạt thế? Mộc Dĩ Đan cô trước giờ là tiểu thư danh giá, bây giờ lại bị người khác xem rẻ như là gái chơi qua đường.
Tức quá cô đành chửi thầm trong lòng:"Tôi nhổ!"
Dĩ Đan mặc kệ bọn chúng nói gì, cô nhanh trí lẻn đi chỗ khác.
ads
Phải nhanh hoàn thành nhiệm vụ rồi rời khỏi đây, nếu ở lâu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu/2684743/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.