Kỳ Liên Thời Cung phì cười thở phào nhẹ nhõm: “Anh lo cho em quá mà”. 
Lúc này Kỳ Liên Thời Cung mới để ý đến Lạc Vy Vy đang ngồi cạnh Kỳ Liên Tuyết Vũ nên lên tiếng hỏi: “Vy Vy em cũng ở đây à?”. 
Lạc Vy Vy lễ độ đứng dậy cúi đầu: “Chào đại thiếu gia”. 
Kỳ Liên Thời Cung liền xua tay: “Vy Vy em đang làm gì vậy đã nói đừng gọi anh là đại thiếu gia nữa rồi mà, bây giờ em sống riêng rồi đâu còn phụ thuộc vào nhà anh nữa đâu, hơn nữa em là bạn của Tuyết Vũ anh cũng luôn xem em là em gái mà cho nên sau này gọi anh Thời Cung là được rồi”. 
Lạc Vy Vy thoáng cười khổ trả lời: “Dạ”, một tiếng rồi lặng lẽ ngồi xuống ghế. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ tính lấy quyển thực đơn trên bàn chọn món thì Kỳ Liên Thời Cung đã nhanh tay giật lấy: “Không cần xem nữa đâu anh đã đặt sườn xào chua ngọt, sủi cảo cá lồng đèn, canh nấm linh chi và cơm chiên hải sản cho em rồi”. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ trợn mắt hỏi: “Cái gì cơm chiên hải sản sao?”. 
Kỳ Liên Thời Cung liền nói: “Yên tâm anh đã dặn đầu bếp không bỏ tôm vào món cơm này vì em bị dị ứng với tôm mà”. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Hì hì cũng may là anh còn nhớ”. 
Kỳ Liên Thời Cung đẩy cuốn thực đơn đến trước mặt Lạc Vy Vy: “Vy Vy à em muốn ăn thêm gì thì cứ gọi hôm nay anh đãi hai đứa”. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731770/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.