Chương trước
Chương sau
Tôn Tử Hàn sau khi biết rõ Kỳ Liên Tuyết Vũ và Hạ Tiểu Vũ là hai người khác nhau đã thôi không còn nhắc chuyện quá khứ với cô nữa, nhưng hình như việc trêu chọc Kỳ Liên Tuyết Vũ đã trở thành thú vui mới của anh thì phải mỗi ngày anh đều kiếm chuyện chọc cho Kỳ Liên Tuyết Vũ nổi giận lên hoặc đần mặt ra thì anh mới thấy vui.

Trường tổ chức ngày hội tuyên truyền giáo dục giới tính đa số các sinh viên đều hưởng ứng tham gia theo lịch trình đã thông báo trước đó, Lạc Vy Vy không có tiết học ở trường nên Kỳ Liên Tuyết Vũ đi học một mình cô vốn lười xem thông báo nên không biết trường có hoạt động gì mà vui thế bước vào lớp có sẵn hai hàng nam thanh nữ tú đang đứng phát cái gì đó cho người qua lại thấy bề ngoài có nhiều màu sắc còn có in hình nhiều loại trái cây nên nghĩ là phát kẹo trái cây thế là lấy cho đủ hương vị.

Kỳ Liên Tuyết Vũ xem đi xem lại thấy còn thiếu vị táo nên hỏi Triệu Ái Na: “Chị còn hương táo không cho em đi?”.

Triệu Ái Na nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mặt lạ lẫm: “Em cũng sử dụng cái này à?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ ngây ngô đáp: “Tất nhiên rồi”.

Triệu Ái Na mắt A mồm chữ O sau đó chỉ tay về phía Tôn Tử Hàn đang đứng, giọng cô lắp bắp nói: “Hương táo…do nam thần…tổ em…phát đó”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền vui vẻ nói: “ Em cảm ơn chị”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhanh chóng chạy qua chỗ của Tôn Tử Hàn đang đứng vỗ vào vai anh một cái: “Nè cho tôi cái hương táo đi”.

Tôn Tử Hàn cũng quay qua nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mắt lạ lẫm rồi hỏi: “Đừng nói với anh là em cũng muốn dùng thử đó nha”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Tất nhiên rồi sản phẩm mới thì phải dùng thử mới biết có tốt hay không chứ?”.

Tôn Tử Hàn làm ra vẻ mặt nghiêm túc rồi nói: “Cái này em thử một mình đâu có được hay là…để anh giúp cho nha?!”, Tôn Tử Hàn lại nở một nụ cười gian tà đầy ẩn ý.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lại lên tiếng cãi lý: “Cái gì mà một mình thử không được chứ kẹo trái cây thì chỉ cần bỏ vào miệng nhai là biết ngon hay không rồi, hay là anh tính chiếm đoạt hết mấy cái kẹo mà tôi lấy được”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ giấu mấy cái bịch nhỏ đầy màu sắc trong tay ra sau lưng làm ra dáng vẻ phòng thủ sợ người ta lấy mất đồ của mình: “Không có dễ lấy đồ của tôi đâu nha”.



Cả đám đứng xung quanh, Tôn Tử Hàn và Triệu Ái Na bây giờ mới té ngửa thì ra là Kỳ Liên Tuyết Vũ hiểu lầm “Ba con sói” thành kẹo trái cây nên mới hăng hái lấy nhiều như vậy, hiểu ra vấn đề mọi người đều cười rần rần lên.

Hàn Trì thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ cứ đứng đực mặt ra không biết đầu cua tại heo gì nên mới làm người tốt một lần đi đến nói nhỏ với cô: “Tiểu tổ tông nhà tôi ơi, đây không phải kẹo trái cây mà là… “ba con sói” để tuyên truyền cho chương trình giáo dục giới tính và kế hoạch hóa gia đình đó”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm giác như sét vừa mới đánh ngang qua tai mình cô quay qua nhìn Hàn Trì rồi hỏi: “Thật sao, anh không lừa tôi chứ?”.

Hàn Trì nhún vai: “Không tin thì thôi vậy, cứ xé bao bên ngoài ra thì em sẽ biết anh có gạt em không mà”.

Mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ bắt đầu nóng ran lên phơn phớt hồng phải chi cô biết kỳ môn độn giáp thì chắc sẽ độn thổ ngay và luôn, cô nhìn mười mấy cái “Ba con sói” sặc sỡ trong tay rồi nhìn Tôn Tử Hàn bằng ánh mắt hình viên đạn: “Anh thật là quá đáng đã biết đó là…vậy mà còn không thèm nói, thấy bộ dạng ngốc nghếch của tôi như vậy anh vui lắm hả?”.

Tôn Tử Hàn thấy vẻ mặt của cô lúc này rất buồn cười nhưng cố kìm nén lại làm ra vẻ mặt bình tĩnh rồi nói: “Ai mà biết đâu anh tưởng em biết bên trong là gì rồi nên mới đòi xài thử chứ, hơn nữa anh còn tốt bụng muốn giúp em thử còn gì không cảm ơn thì thôi em lại nổi cáu với anh, đúng là làm ơn mắc oán mà haiz sao số tôi khổ vậy nè”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ tức điên lên ném hết “Ba con sói” trong tay mình vào người của Tôn Tử Hàn: “Thích như vậy thì anh tự đi mà thử đi cho anh hết đó có đủ loại trái cây luôn á nha, hừ”.

Tôn Tử Hàn lại mỉm cười kéo tay Kỳ Liên Tuyết Vũ lại gần mình rồi nói: “Đã bảo là một mình không thử được mà, hay là em giúp anh đi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đẩy Tôn Tử Hàn ra: “Anh bị điên hả? Càng ngày tôi càng thấy ghét anh rồi đó” rồi bỏ đi khỏi lớp luôn còn Tôn Tử Hàn và đám con trai thì đứng cười như điên.

Triệu Ái Na cũng rất tức cười về chuyện hiểu lầm của Kỳ Liên Tuyết Vũ nhưng thấy Tôn Tử Hàn quá đáng rồi nên liền lên tiếng: “Nè Tôn Tử Hàn cậu thôi đi, con bé chỉ hiểu lầm thôi mà không giải thích thì thôi còn chọc người ta như vậy thì hơi quá đáng rồi đó, dù sao Tuyết Vũ cũng nhỏ tuổi hơn tụi mình với người ta còn là con gái nữa cậu nói mấy lời nham nhỡ như vậy không thấy ngượng sao?!”.

Tôn Tử Hàn nhún vai nở một nụ cười tiêu soái: “Có gì phải ngượng ai rồi cũng phải trãi qua mà, hơn nữa chúng ta đang hưởng ứng phong trào mà đúng không mọi người”.

Đám con trai reo lên tán đồng ý kiến của Tôn Tử Hàn, Triệu Ái Na cũng đành lắc đầu thầm nghĩ “Cái tên này dạo gần đây cậu ta lạ lắm hồi đó lạnh lùng như tản băng chẳng quan tâm đến mấy hoạt động này còn bây giờ thì phá như quỷ, đúng là khó hiểu”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.