Tôn Tử Hàn nghe thấy vậy liền lên tiếng trêu ghẹo Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Ôi trời ơi, tôi không nghe lầm chứ? Lần đầu gặp em em nói em mới 19 tuổi thôi vậy mà bây giờ bày đặt đi xem mắt, chắc ai đó xui lắm lọt vào mắt của em đó”. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ trừng mắt với Tôn Tử Hàn: “Tôi đi xem mắt ai là chuyện của tôi liên quan gì đến anh mà anh nói chứ, vậy còn anh đi đâu đây?”. 
Tôn Tử Hàn đưa tay đỡ gáy rồi nhàn nhạt đáp: “Cũng như em tôi đi xem mắt người mà ba mẹ tôi sắp xếp thôi”. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nhướng mày lên tiếng trêu chọc lại: “Oh không biết cô gái nào xui xẻo đến nỗi phải đi xem mắt một tên lưu manh biến thái như anh nữa”. 
Tôn Tử Hàn quay sang nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mắt hình viên đạn: “Cái gì em nói ai lưu manh biến thái hả?”. 
“Anh nghĩ lại xem không đúng à? Lần đầu tiên gặp mặt anh cưỡng hôn tôi là lưu manh, đột nhiên đòi tôi lấy thân báo đáp là biến thái chứ gì nữa”. 
Tôn Tử Hàn gật gật đầu tỏ vẻ nguy hiểm: “Ê nhắc chuyện cũ mới nhớ lần đó tôi cứu em nhưng em chưa trả ơn chẳng những vậy còn lấy oán báo ơn đó”. 
Kỳ Liên Tuyết Vũ tỏ vẻ ngang ngạnh: “Anh cũng tước đoạt cơ hội được chọn tổ trong lớp của tôi rồi gì”. 
“Em đó được vào tổ của nam thần số 1 đại học O mà lại không vui là sao chứ? Em không thấy vào tổ anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731755/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.