Chương trước
Chương sau
Vừa bước đi được hai bước Hạ Tiểu Vũ khựng người lại rồi lên tiếng: “Áo chị bị tuột dây rồi, em có thể đi về phòng nghỉ giúp chị cài lại được không Tuyết Vũ?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ không hề nghi ngờ gì hết mà gật đầu: “Được”.

Hạ Tiểu Vũ đi tới cầu thang rồi nhếch môi cười lạnh nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ sau đó tự mình ngã xuống cầu thang.

Đang nói chuyện vui vẻ với nhau đột nhiên Hạ Tiểu Vũ ngã lăn xuống cầu thang khiến cho Kỳ Liên Tuyết Vũ cũng bất ngờ, cô vội lo lắng chạy đến đỡ Hạ Tiểu Vũ ân cần lên tiếng hỏi: “Tuyết Dao, chị có sao không?”.

Vừa lúc đó có tiếng của Lạc Vy Vy kêu lên: “Có người ngã cầu thang rồi cứu với”.

Mọi người tham dự tiệc nghe thấy kêu của Lạc Vy Vy nên cũng đổ xô ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn thấy máu chảy ra từ giữa hai chân của Hạ Tiểu Vũ liền cau chặt tâm mi lo lắng, cô nôn nóng nói với Lạc Vy Vy: “Mau gọi cấp cứu đi Vy Vy”.

Lạc Vy Vy rút điện thoại ra chần chừ rồi bấm gọi số của cấp cứu, tiếng kêu của cô cũng thu hút mọi người chạy tới chỗ xảy ra chuyện.

Mộ Dĩ Mai, Tôn Tử Hàn chen qua đám đông bước tới thì nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ người bê bết máu sắc mặt trắng bệch đang nằm thoi thóp trên sàn nên liền hốt hoảng chạy tới phụ một tay đỡ cô dậy.

Mộ Dĩ Mai liền kêu lên: “Mau gọi cấp cứu nhanh đi, con gái của tôi sao lại như thế chứ?”.

Tôn Tử Hàn ôm lấy Hạ Tiểu Vũ vào lòng rồi nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng đến cực độ giọng nôn nóng hỏi: “Tuyết Dao, em có sao không hả? Tại sao lại ra nông nỗi này chứ?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn thấy thái độ và hành động của Tôn Tử Hàn đối với Hạ Tiểu Vũ tình cảm như thế thì cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng nhưng vì chị gái đang gặp chuyện nên cô đành làm ngơ cho qua.



Khi đông đủ mọi người trong nhà, có cả quan khách tham dự tiệc và nhà báo đến thì Hạ Tiểu Vũ hướng mắt về phía của Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi lên tiếng nói: “Tuyết Vũ, tại sao em lại làm như thế chứ?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ ngẩn người ra: “Chị đang nói gì vậy, em đã làm gì chứ?”.

Hạ Tiểu Vũ tỏ vẻ đáng thương khóc lóc: “Tuyết Vũ, chị biết em vẫn luôn không hài lòng về sự xuất hiện của chị ở Kỳ Liên gia này, em luôn không cam lòng khi Tử Hàn mới là vị hôn phu của chị nhưng mà hiện tại em đã vợ của anh ấy rồi còn bọn chị chỉ là bạn bè mà thôi sao lại đối xử với chị như thế hả? Chị không thể ngờ rằng em lại có thể nhẫn tâm xô chị ngã xuống cầu thang để hại chị như thế”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền lên tiếng đáp: “Em không có, em không có xô chị mà”.

“Đêm đó chị và Tử Hàn uống say quá mất kiểm soát mới có đứa bé trong bụng chị, nhưng mà chị chưa từng nghĩ sẽ tranh giành anh ấy với em”.

Nghe đến đó mắt của Kỳ Liên Tuyết Vũ đỏ hoe lên cô ngẩng đầu lên nhìn Tôn Tử Hàn bằng ánh mắt đau đớn rồi gào lên trong sự tức giận: “Anh nói anh xem chị ấy như một tri kỷ vậy tại sao hai người lại có thể xảy ra chuyện như thế hả?”.

Tôn Tử Hàn nhất thời không nói nên lời, đêm đó anh say quá anh tưởng cô gái cùng mình là Kỳ Liên Tuyết Vũ nhưng ai ngờ sáng ra lại là Hạ Tiểu Vũ nằm bên cạnh mình, anh cũng không biết nên giải thích như thế nào nữa, hôm nay anh mới biết là Hạ Tiểu Vũ mang thai vào cái đêm định mệnh đó với mình nên tâm trí rối bời.

Hạ Tiểu Vũ lại nói tiếp: “Tuyết Vũ, chị đã nghĩ sẽ ra nước ngoài sống rồi một mình nuôi con không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của em, chị biết em yêu Tử Hàn, em căm ghét chị nhưng mà đứa bé trong bụng chị là vô tội mà…”.

Hạ Tiểu Vũ khóc nấc lên với vẻ mặt đau đớn chiếm được hết cảm tình và sự đồng cảm của mọi người đối với việc một cô gái mất con.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nắm chặt tay thành nắm đấm rồi lên tiếng đáp: “Đúng là tôi rất hối hận khi mang chị về Kỳ Liên gia này, bởi vì từ lúc chị xuất hiện thì tôi lúc nào cũng sống trong đau khổ hết, tôi rất ghét chị bởi vì mỗi lúc chị gọi điện thì Tử Hàn đều bỏ mặc tôi mà chạy đến bên cạnh chị. Nhưng mà tôi không hề biết chị mang thai con của anh ấy, tôi cũng chưa từng đẩy chị xuống cầu thang để hãm hại chị”.

Hạ Tiểu Vũ hướng mắt nhìn về phía của Lạc Vy Vy rồi lên tiếng: “Vy Vy lúc đó em cũng có mặt mà, em nhìn thấy Tuyết Vũ đẩy chị có đúng không hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ vẫn luôn tin tưởng Lạc Vy Vy nên cô quay sang nhìn Lạc Vy Vy rồi lên tiếng: “Vy Vy, cậu cứ nói những gì mà cậu nhìn thấy đi”.



Lạc Vy Vy run lên đấu tranh nội tâm dữ dội nhưng rốt cuộc cô cũng không thể nói lên sự thật mà đành nói dối: “Em…em…là Tiểu Vũ cố ý đẩy chị Tuyết Dao để chị ấy…mất đi đứa bé…”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm giác tai mình ù đi, cô không thở ngờ rằng Lạc Vy Vy có thể nói như thế nên liền bước đến nắm lấy hai tay của Lạc Vy Vy lên tiếng: “Vy Vy mọi chuyện không phải như vậy mà…mình không có làm như vậy cậu thấy hết mà, mình chẳng có lý do gì để hãm hại chị Tuyết Dao hết” .

Lạc Vy Vy liền run rẩy lên tiếng: “Tiểu Vũ cậu biết chị Tuyết Dao có thai với anh Tử Hàn, cậu vì ganh tị nên mới cố ý hãm hại chị ấy”.

“Mình không có” Kỳ Liên Tuyết Vũ gần như là gào lên giải thích.

Nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn mình bằng ánh mắt chứa đầy hy vọng Lạc Vy Vy lại thấy tim mình nhói đau cô dùng ngón tay bấm chặt vào lòng bàn tay lấy hết nghị lực nói lại lần nữa: “Tiểu Vũ là cậu muốn hại chết đứa bé trong bụng của chị Tuyết Dao nên cố tình đẩy chị ấy từ trên cầu thang xuống, cậu là vì ghen anh Tử Hàn với chị Tuyết Dao nên mới làm như vậy”.

Lúc đó Kỳ Liên Tuyết Vũ gần như là tuyệt vọng cô cố giải thích nhưng không ai tin cô hết, mọi người đều nhìn cô như đang nhìn kẻ sát nhân.

Người A: “Trời ơi, còn nhỏ tuổi mà độc ác dễ sợ”.

Người B: “Đúng là không bằng loài cầm thú mà ngay cả đứa trẻ vô tội cũng không tha nữa, loại người này nên bắn bỏ đi”.

Người C: “Loại phụ nữ độc ác như thế chẳng trách sao chồng lại theo người khác”.

Đám phóng viên thì vô tình có được tin hot từ tập đoàn giàu có bậc nhất Đông Đô nên thi nhau chụp ảnh về để viết tin, những ánh đền flash nhá lên liên tục làm cho Kỳ Liên Tuyết Vũ hoảng loạn vô cùng.

Lòng bàn tay của Lạc Vy Vy có từng giọt máu chảy xuống, nước mắt cũng theo đó mà chảy xuống cô đối xử với Kỳ Liên Tuyết Vũ như vậy trong lòng cô cũng đau lắm cái cảm giác lúc đó chẳng khác nào mất đi máu thịt của mình.

Mộ Dĩ Mai xấn tới chỗ Kỳ Liên Tuyết Vũ đang đứng rồi nhìn cô bằng mắt khắc nghiệt: “Tại sao mày lại đối xử với con gái của tao như vậy hả? Nếu không phải mày hại con tao lưu lạc bên ngoài hơn 20 năm thì bây giờ nó đã là vợ của Tử Hàn rồi mày biết không hả? Tuyết Dao thật lòng yêu Tử Hàn, hai đứa nó là thật lòng yêu nhau thì đã sao chứ? Mày lấy tư cách gì mà tranh giành chứ đồ con hoang”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.