Qua một tuần nằm bệnh viện Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy buồn chán nên bảo Hoàng Kỳ Long xin cho mình xuất viện, anh đưa cô về biệt trang Nam Giang Cảnh Đế để nghỉ ngơi dưỡng thương.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy buồn chán nên Hoàng Kỳ Long dìu cô đi ra vườn hoa ngồi hóng gió cho tâm trạng thoải mái hơn.
“Hôm nay em thấy trong người sao rồi?” Hoàng Kỳ Long lo lắng lên tiếng hỏi.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cố mỉm cười đáp: “Ngồi một chỗ hoài rất chán chờ lúc chân lành lại tháo bột ra chắc là sẽ dễ chịu hơn”.
Hoàng Kỳ Long gật đầu lên tiếng an ủi Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Uh, rồi chân em sẽ sớm lành lại thôi, chờ ngày em bình phục chúng ta xuất ngoại được không? Tạm lánh khỏi đây một thời gian để tâm mình lắng lại”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Giá như em đừng đến thăm mộ ông thì có lẽ hiện tại chúng ta đang ở nước ngoài rồi, giá như ngày hôm đó anh Tử Mặc không gặp em thì cũng không đến nông nỗi như hiện tại”.
“Em đừng tự trách mình nữa, toàn bộ những chuyện này từ đầu tới cuối đâu phải lỗi của em, là Kỳ Liên Tuyết Dao quá độc ác mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ rủ mắt: “Chị ta là người trực tiếp gây ra tai nạn cho anh Tử Mặc và em nhưng nếu anh ấy không gặp em thì đã không bị như thế rồi, em cảm thấy mình cũng cần có trách nhiệm”.
“Uh, mong là anh ta ở hiền gặp lành thôi em”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731624/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.