Nhớ khi ta mới đầu thai vào cuốn sách này, mất mấy năm mới dần thích nghi được.
Còn Tề Nguyện nhỏ hơn ta ba tuổi, mẫu hậu khi sinh hắn do khó sinh mà qua đời, nên Tề Nguyện gần như lớn lên bên cạnh ta.
Chính vì vậy, ta mới càng muốn thay đổi cốt truyện.
Nam chính do chính tay ta nuôi lớn, tuyệt đối không thể dễ dàng bị nữ chính xuyên không đoạt đi.
Hắn ôn hòa thiện lương, có lòng đại nghĩa, vốn có thể thuận lợi ngồi lên ngôi vị hoàng đế, trở thành minh quân được người người ngưỡng mộ.
Chứ không phải sau khi gặp nữ chính xuyên không, cam tâm vì nàng ta mà từ bỏ ngôi vị, tiêu tán hết gia sản, bao lần thoát chết, chỉ để ở bên nữ chính xuyên không.
Điều này không phải là vì tình yêu mà giảm trí thông minh sao!
“Ta còn nhớ thời gian nằm trên giường dưỡng bệnh, hoàng tỷ ngày nào cũng túc trực bên giường ta.”
“Đó là đương nhiên, đệ là đệ đệ duy nhất của ta mà.” Ta hơi kỳ lạ nhìn hắn một cái, “Đệ đột nhiên nhắc đến chuyện này làm gì?”
“Không có gì.” Tề Nguyện lắc đầu, cuối cùng cũng lật mở tập thơ trong tay, lật đến một trang thì chỉ vào bài thơ trên đó, cười nhìn ta.
“Thực ra không cần phiền phức như vậy, hoàng tỷ muốn ta thấy không phải là bài thơ này sao?”
Ta nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-duoi/3625481/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.