2
Đúng lúc ta nghĩ rằng, ta đã thành công thay đổi cốt truyện nguyên tác.
Sáng sớm hôm sau, thám tử cài vào nhà họ Tống báo tin, nói rằng Ninh Nguyên Thanh không những chưa chết, mà còn được Tống Chinh lén cứu ra.
Cứu ra thì cũng thôi đi, bọn họ còn trên đường chạy trốn đụng phải xe ngựa của phủ thừa tướng.
Người ngồi trong xe ngựa, chính là thừa tướng phu nhân vừa từ chùa bên ngoài thành về.
Bà ta khi nhìn thấy gương mặt của Ninh Nguyên Thanh, lập tức đỏ mắt.
Xong rồi, vẫn là để cho họ mẹ con gặp nhau rồi.
Không phải ta nói rồi sao, hào quang nữ chính nguyên tác này thật quá vô lý mà.
Sao lại có người vì con gái của mình đã mất nhiều năm mà nhận một người không rõ lai lịch, giống con gái ruột mình làm nghĩa nữ chứ?
Nhận làm nghĩa nữ thì cũng thôi đi, còn đem cả viện của con gái ruột, hạ nhân của con gái ruột, trang sức của con gái ruột, tất cả đều cho nghĩa nữ này.
Đây đúng là văn học thế thân, nếu con gái ruột biết được, chắc cũng tức giận mà bật nắp quan tài sống lại mất.
“Công chúa, có cần thuộc hạ ra tay không?” Hoàn hồn lại, Yến Mãn đang hỏi ta.
“Thôi đi, để nàng ta đi.” Ta xoa xoa trán, “Vốn cũng không trông cậy có thể g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ta một lần.”
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-duoi/3625480/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.