Gió lạnh cuốn đi những lá cây bên cạnh chân, vang lên tiếng xào xạc. 
Ánh sáng của đèn đường tạo thành một vầng hào quang màu cam, chiếu xuống khuôn mặt thờ ơ của cô gái. 
Ngũ quan của cô gái mềm mại không có bất kỳ lực công kích nào, Đoạn Chước vốn dĩ cho rằng cô là một chú mèo ngoan hiền, nhưng bây giờ lại phát hiện, cô không phải không biết cào người, mà là trước đây thu lại móng vuốt sắc nhọn. 
Đoạn Chước cúi xuống nhìn cô, đáy mắt lạnh lẽo, một hồi lâu sau mới mở miệng, giọng nói đè nén cơn tức giận: “Thật sự muốn chia tay với ông đây đúng không?” 
Tri Miên không trả lời, nhưng đôi mắt lạnh lùng đã nói rõ đáp án. 
Anh thả tay đang nắm cổ tay cô ra, chế nhạo cười một tiếng “Được.” 
Cho cô bao nhiêu ngày để bình tĩnh lại như thế. 
Vậy mà bây giờ cô lại nói không cần anh. 
Cổ họng anh thốt ra mấy từ: “Về sau đừng có cầu xin quay về bên cạnh tôi.” 
Tri Miên cảm thấy hoang đường: “Anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không có cái ngày đấy.” 
Cô nói xong, cầm theo đồ đi ngang qua anh, không do dự đi thẳng vào chung cư. 
Đoạn Chước đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của cô biến mất trong tầm mắt, sau đó sa sầm mặt đi về phía xe Hummer. 
Anh mở cửa ghế lái, ngồi vào trong. 
Quảng cáo 
REPORT THIS ADRIÊNG TƯ 
Bịch một tiếng, cửa xe bị dùng sức đóng lại. 
Huyệt thái dương Đoạn Chước nhảy thình thịch, một tay nhấn chặt vào các đốt ngón tay, nhìn con đường phía trước, ánh mắt như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/912067/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.