Đoạn Chước nhìn hộp quà, sững sờ hai giây, rồi bước nhanh vào phòng. 
Bước đến phòng ngủ chính, anh đẩy cửa ra, Tri Miên vẫn đang đứng trước cửa sổ kính sát đất, mặc áo len màu đỏ rượu và váy lông dài, mái tóc dài óng ánh vàng dưới ánh nắng, nụ cười tươi rói, má lúm đồng tiện hiện lên. 
Đoạn Chước xuất thần trong khoảnh khắc, đáy mắt hơi nóng, bước đến trước mặt Tri Miên, ôm cô vào lòng. 
Tri Miên vòng tay qua eo anh, không nhịn được mà nở nụ cười: "Anh vui đến vậy sao?" 
Anh nhíu mi, nhìn chằm chằm vào đôi mắt hạnh của cô, không giấu được ý cười, trầm giọng hỏi: "Em đang mang thai đúng không?" 
"Đúng vậy, hai vạch mà." 
"Em thử khi nào? Sao anh không biết." 
"Em thử hôm qua, lúc đầu sợ không đúng, rồi sau đó lại định hôm nay rồi nói với anh, cho anh một bất ngờ." Tri Miên nghịch ngợm nói. "Không uổng công người nào đó nỗ lực cày cấy. Em đã bảo rồi, sớm muộn gì cũng sẽ mang thai thôi." 
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---  
Người đàn ông cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn, trong lòng không khỏi vui mừng. "Miên Miên, em tặng anh món quà này là tuyệt nhất." 
Tri Miên mỉm cười. "Đây là món quà năm mới tốt nhất cho gia đình chúng ta." 
Một năm mới, trong nhà sẽ đón thêm một thành viên mới, cuộc sống ngày càng hạnh phúc. 
Đoạn Chước nắm tay cô. "Nào, ngồi đi." 
Anh trở lại trạng thái thận trọng như lúc trước Tri Miên mang thai, bảo cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370878/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.