Tri Miên lập tức chột dạ cúi đầu, ấp a ấp úng muốn giải thích, thì nghe thấy giọng nói thản nhiên của người đàn ông:
"Ăn mấy que?"
Tri Miên chớp chớp mắt. "Bao nhiêu, bao nhiêu que gì?"
Vẻ mặt cô lộ rõ vẻ vô tội.
"Hỏi em đã ăn bao nhiêu que kem rồi? Em còn giả vờ nữa à?" Đoạn Chước cười. "Không nói cũng không sao. Lát nữa về nhà, anh sẽ xử lý sạch sẽ đống kem trong tủ."
"..."
Tri Miên nhát gan đến mức không dám giả vờ nữa. "Ba que..."
"Ba que?"
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
"Chỉ ba que thôi!"
“Chỉ ba que thôi?” Anh nhấn mạnh từ đầu tiên.
Cửa thang máy mở ra, Tri Miên vội vàng ôm tay người đàn ông, bước ra ngoài, nhẹ giọng giải thích với anh: "Em không ăn lúc bụng đói, vừa rồi, sau khi ăn cơm trưa xong, em hơi thèm ăn kem, sau đó thì nhịn không được mà ăn nhiều một chút..."
Anh đưa tay nhéo nhẹ gáy cô, mặt mày hơi tối sầm lại. "Bình thường anh dặn em thế nào? Vừa thả ra là em lại làm càn đúng không?"
Tri Miên lập tức sờ bụng, kiêu ngạo mà lẩm bẩm: "Anh không được hung dữ với phụ nữ mang thai. Bác sĩ nói là anh phải giúp em duy trì tâm trạng ổn định, mới tốt cho cục cưng..."
Đoạn Chước li.ếm răng hàm, cười nhạt một tiếng, lại không nhịn được mà cười ra tiếng.
Được lắm, hơi tí là đem chuyện cục cưng trong bụng ra nói.
"Ỷ vào việc anh không dám hung dữ với em, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370871/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.