Ánh mắt đầy tình yêu của người đàn ông rơi vào trên người cô, vài giây sau, anh đưa tay lên vuốt v e cái bụng phồng lên của cô, trầm giọng nói: "Có thể bị sao không?" 
Tri Miên lắc đầu, lẩm bẩm. "Em tra rồi, hiện tại sẽ không sao, nhưng anh phải nhẹ nhàng một chút, không thể giống như trước đây..." 
Anh lập tức nắm được trọng điểm trong lời nói của cô. "Em đã tra rồi?" 
Mặt Tri Miên đỏ bừng, còn chưa kịp giải thích, thì đã nghe thấy tiếng cười thâm thúy của anh: "Hóa ra là cục cưng vẫn luôn nghĩ đến chuyện này hửm?" 
Cô xấu hổ, muốn thoát khỏi vòng tay của anh. "Em không có..." 
"Phủ nhận cái gì? Bây giờ muốn trốn cũng muộn rồi." 
Đoạn Chước giữ cổ tay cô, cúi xuống hôn lên môi cô, nhẹ nhàng nhấm nháp, một lúc sau mới cạy răng ra, nụ hôn lập tức hòa tan tình yêu đã phủ đầy bụi bấy lâu nay. 
Như con cá cuối cùng đã bơi được vào biển rộng. 
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---  
Quen thuộc mà xa lạ. 
Lúc đầu, bởi vì điều hòa, nên Tri Miên cồn thấy mát được một chút. Nhưng bây giờ, cô cảm thấy nhiệt độ xung quanh mình đang từ từ tăng lên, tim đập càng lúc càng nhanh. 
Họ đều đã quá quen đối phương cần gì, cô gái cũng không còn là người không biết gì như trước đây nữa. Cô chủ động bám vào đầu vai anh, rúc người vào lòng anh, thể hiện tất cả tình cảm của mình ra trước mắt người đàn ông 
Để Đoạn Chước nhìn thấy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370870/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.