Anh thở mạnh.
Đợi các người thì bao giờ cô ấy đã tỉnh lại.
Nhìn vào gương mặt góc cạnh đầu kiên định của Chu Dạ Quân, mọi người không ai bảo nhau lời nào đều tự giác ra ngoài,
Bên trong căn phòng bệnh nhỏ hẹp, ánh sáng lên lỏi chiếu lên một cảnh tượng quá đỗi tuyệt trần.
Một nam nhân anh tuấn cao ngạo nâng niu cô gái như một bông hoa bên giường bệnh, dùng động tác hoa mĩ nhất để đút thuốc cho cô gái xinh đẹp mong manh tựa thủy tinh. Mọi đường nét đều như tranh vẽ mà chỉ có danh nhân huyền thoại mới có thể truyền đạt được những nét đẹp tinh tế nhất.
Lúc đầu cơ thể Chu Hiên Di vẫn từ chối tiếp nhận thuốc giải khiến việc này đối với một thượng tướng không gì không làm được khá cáu giận, nhưng anh vẫn kiên trì từng chút một đưa thuốc giải vào miệng rồi áp môi lên cánh đào mềm nhợt nhạt.
Không phụ lòng mong đợi, cô đã có dấu hiệu chấp nhận thuốc giải.
Sau khi đút hết thuốc giải cho cô, anh lại trở về khuôn mặt lạnh lùng như trước, gọi bác sĩ trở vào thực hiện việc cấp cứu tiếp theo.
Cơ thể của Chu Hiên Di vốn yếu ớt, thế nhưng việc tiếp nhận thuốc giải lại diễn ra vô cùng nhanh chóng.
- Thật đúng là kỳ tích! Thưa thượng tướng, cô ấy đang dần bình phục trở lại rồi ạ. Người phụ nữ của ngài đúng thật là có ý chí sống sót mạnh mẽ.
Ngoài mặt anh không có biểu hiện gì nhưng khoé môi cũng cong nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005430/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.